TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 413

Trong khi đi vòng ra sau nhà để đến con đường mòn dẫn xuống vách hẻm
núi anh nói thêm:

- Này, em đừng đọc trước đấy nhé. Chờ anh về đã!

Đi được nửa con đường mòn thì anh đến chỗ cái dốc. Khối đất sụp cũng
chẳng lớn lắm, chỉ độ vài tấn đất lẫn với đá vụn mà thôi. Nhưng vì rớt từ độ
cao năm mươi rút xuống nên nó đã làm vỡ một đoạn nối của đường dẫn
nước. Trước khi bắt tay vào việc dọn đất, anh nhìn lên đường đi của cái dốc
lở. Dĩ nhiên anh nhìn bằng con mắt của một người thợ đào mỏ đã từng
quen với đất, và đột nhiên anh nhìn thấy một cái gì đó khiến cho mắt anh
phải hoảng hốt đến độ trong một lúc anh không dám nhìn xa hơn nữa.

- Ôi chao? - anh nói to - Cái gì thế này?

Rồi anh đưa mắt nhìn lên chỗ bờ đất dốc vừa mới lở từ bờ bên này qua bờ
bên kia. Ở một đôi chỗ anh có thể thấy những cây mazanita còn cong queo
bám rễ thật chênh vênh, nhưng nói chung, trừ cỏ dại ra, khu hẻm núi đó
không có cây cối nào khác mọc. Có nhiều dấu hiệu chứng tỏ mặt đất ở đó
luôn luôn được bồi thêm bằng đất bị sói mòn theo nước mưa trôi từ trên
mép hẻm núi xuống.

- Chắc chắn là phải có một mạch đá ngầm ở đó rồi - anh khẽ thốt lên.

Rồi cũng hệt như bản năng săn bắt đã sống lại ở con Sói trong ngày hôm
đó, trong anh lúc này bỗng trỗi dậy lòng khát khao tìm vàng cháy bỏng
ngày trước. Bỏ cái búa và cái mỏ lết xuống đất, tay chỉ còn giữ lại cái cuốc
và cái xẻng, anh lần theo bờ dốc lở leo lên cho đến khi tìm thấy một mạch
đá tuy đã bị phủ kín gần hết nhưng vẫn còn để lộ ra một đường nét lờ mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.