TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 88

ra họ đã phải trở về đây lâu rồi. Không còn nghi ngờ gì nữa, họ đã phải trở
về đây lâu rồi. Không còn nghi ngờ gì nữa, họ đã gặp phải tai hoạ rồi. Họ
đã dự kiến trước trường hợp một người sẽ bị nạn nên đã phái hai người đi
hai hướng khác nhau. Thật là tuyệt vọng nếu cả hai người ấy đều bị nạn.


Trong lúc vừa chờ đợi vừa hy vọng mong manh, Ánh Sáng Ban Ngày và
Elijah cố tìm cách tồn tại cho bằng được. Tuyết chưa bắt đầu tan nên họ có
thể hớt tuyết ở chỗ thực phẩm vung vãi lúc trước cho vào nồi, vào xô, vào
chậu để đãi để đun cho lỏng ra. Ðợi cho nước lắng lại rồi gạn đi họ sẽ thu
được một lớp keo mỏng bám ở đáy nồi và chậu. Trong lớp keo bột này, đôi
khi lẫn cả lá chè hoặc bã cà phê, cũng có bám cả đất và rác. Tuyết ở càng
xa chỗ giấu thực phẩm càng chưa ít bột hơn, và khi họ đun nó lên thì chỉ
thu được một lớp keo ngay càng mong.


Elijah lớn tuổi hơn nên là người đầu tiên ngã quỵ, hầu như suốt ngày nằm
chết dí trong tấm áo đắp bằng lông thú. Thỉnh thoảng họ bắn được một con
sóc và nhờ nó mà họ kéo dài sự sống. Việc săn bắn này đổ cả lên Ánh Sáng
Ban Ngày , và chuyện này cũng chẳng dễ dàng gì. Vì chỉ còn có ba mươi
vòng đạn nên anh không dám bắn trật một phát nào. Mà khẩu súng của anh
thuộc loại 45-90 nên muốn hạ được thú anh phải bắn vào đầu chúng, và
cũng chỉ bắn được thú nhỏ mà thôi. Thú rất hiếm, và có khi trong nhiều
ngày liền anh không thấy bóng dáng một con nào. Mỗi khi phát hiện được
một con là anh hết sức cẩn thận. Anh bám theo nó đến hàng giờ đồng hồ.
Có đến hàng chục lần anh yếu tay run rẩy nên chỉ ngắm vào con vật mà
không dám bóp cò. Chỉ khi nào chắc chắn tuyệt đối thì anh mới bắn. Mặc
cho cái đói và dòng ham muốn cái khối sinh vật lúc nào cũng lít chít phập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.