2.3 Phân vùng trên đĩa và quá trình khởi động
21
Bảng 2.1: Cấu trúc của sector khởi động chính
Dịch chuyển
Nội dung
0x000
Mã của trình khởi động chính
0x1BE
Bảng phân vùng ổ đĩa
0x1FE
“Số màu nhiệm” (0xAA55)
chính vào bộ nhớ máy tính và chuyển quyền điều khiển cho chương trình này.
Nhưng chương trình “bé nhỏ” này không đủ khả năng khởi động HĐH; tất cả
những gì mà nó có thể làm – đó là nạp vào bộ nhớ chương trình mạnh hơn –
trình khởi động thứ hai. Để làm được điều này, nó tìm trong bảng phân vùng
kích hoạt và đọc vào bộ nhớ trình khởi động thứ hai, bắt đầu từ sector lôgíc đầu
tiên của phân vùng kích hoạt. Hãy chú ý đến cụm từ “bắt đầu từ”. Vì trình khởi
động thứ hai trên các hệ thống khác nhau có độ dài khác nhau. Trong phân vùng
được định dạng dưới hệ thống tập tin FAT, trình khởi động thứ hai chiếm một
sector (512 byte). Trong phân vùng định dạng dưới hệ thống tập tin NTFS, trình
khởi động thứ hai chiếm vài sector.
Trình khởi động thứ hai nạp lớp chương trình đầu tiên, cần thiết cho việc khởi
động hệ điều hành. Trong trường hợp MS DOS chương trình khởi động động nạp
IO.SYS theo địa chỉ 700h, sau đó MSDOS.SYS và chuyển quyền điều khiển cho
SYSINIT của môđun IO.SYS.
Nếu vì lý do nào đó không tìm thấy trên đĩa phân vùng kích hoạt, thì quá
trình khởi động sẽ tiếp tục với việc xử lý Int 18h. Trường hợp này trên thực tế
rất hiếm khi sử dụng, nhưng khả năng này có thể có ích trong trường hợp nào
đó. Trong khi khởi động từ xa, khi hệ điều hành khởi động từ máy chủ, thì Int
này được POST chuyển hướng lên ROM của cạc mạng.
Đối với các HĐH khác của Microsoft thì quá trình khởi động diễn ra tương tự.
Windows95 khởi động giống như DOS nhưng thay thế IO.SYS và MS-
DOS.SYS bởi các tập tin của mình. Các tập tin DOS được giữ lại dưới các
tên tương ứng IO.DOS và MSDOS.DOS. Khi bạn đọc chọn khởi động DOS,
Windows95 sẽ đổi tên các tập tin của mình với phần mở rộng w40 và phục
hồi tên ban đầu của các tập tin hệ thống của DOS. Quá trình khởi động tiếp
tục với việc nạp IO.SYS. Như thế, sector khởi động của DOS và Windows95
là như nhau.
Windows NT4 sử dụng MBR DOS, nhưng thay thế bản ghi khởi động của
phân vùng kích hoạt bằng cách thay thế NTLDR vào chỗ IO.SYS. Đây là
một chương trình mạng và có thể làm được nhiều thứ. Ví dụ, có thể tìm
tập tin boot.ini và nếu như tham số timeout lớn hơn 0, thì đưa ra trình đơn
(thực đơn) khởi động.
Mỗi dòng của phần [operating systems] trong tập tin boot.ini xác định
một phương án (một HĐH) khởi động và được viết theo mẫu sau:
địa_chỉ_trình_khởi_động_thứ_hai=‘‘tên_gọi_của_phương_án’’
Địa chỉ của trình khởi động thứ hai có thể là một phân vùng cụ thể nào đó
của đĩa cũng như tập tin khởi động. Dưới đây là một ví dụ tập tin boot.ini: