TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 135

cho ta đã”. Tuy nhiên, điều này dường như còn hơn hình phạt lỗi nước lạnh.
Gã nói xong liền đứng dậy, và vì đã đứng cách xa gã nên nàng không thể
không trông thấy toàn bộ thân thể gã.

Nàng lắc đầu, lại từ chối tuân lệnh gã, nhưng gã hỏi trước:
“Nàng có hài lòng với những gì nàng đã chăm sóc ?”
“Không.” Nàng nhấn mạnh
“Trước đây nàng luôn thế”, gã nhắc nhở nàng.
Giọng gã quá khàn. Lạy Chúa, phải chăng gã đang cố cám dỗ nàng khao

khát gã? Nếu vậy, nó chỉ dẫn đến kết cục rồi nàng cũng bị thải hồi và rơi
vào tay Celia của gã. Gã đã đạt được mục đích “giống thật giống”. Gã
không thể muốn nàng nữa. Không, tất cả những gì gã muốn chỉ là báo thù.

“Tôi thích cưỡng hiếp không hơn gì ngài đâu”, nàng khổ sở trả lời. “Tôi

từng nói với ngài là tôi rất tiếc thế nào về những gì đã xảy ra với ngài mà.
Khi nào ngài mới chịu ngừng trả thù tôi đây?”

“Khi ta không còn thấy tức điên lên mỗi lần trông thấy nàng. Khi mỗi lần

đàn áp đều được thỏa mãn. Khi ta giết được gã anh nàng trả thù cho cận vệ
đã chết của ta. Khi ta mất hứng thú, nha đầu, nhưng nó không trước… có lẽ
không bao giờ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.