TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 136

CHƯƠNG XXI

Rowena nằm trên chiếc đệm rơm khô ráp trên sàn nhà của phòng dệt,

không ngủ được dù nàng đã để chiếc áo lót xuống phía dưới rồi mới nằm
lên. Vải len thô có thể làm ngứa ngáy, nhưng chiếc đệm rơm thô cứng này
còn tệ hơn nhiều, nên chiếc áo lót mang đến cho nàng chút dễ chịu. Nàng
không còn sự thoải mái nào khác, không từ trong suy nghĩ, trong bụng
trống rỗng và cũng không từ cảm giác bất ổn mà Lãnh chúa Báo thù đã
khuấy động bên trong nàng.

Nàng không thể hiểu được những cảm giác đó. Nàng không hề muốn

Warrick de Chaville. Nàng không thể muốn một người mà mình căm thù.
Đã nhiều lần trong mấy ngày qua gã làm nàng phải khao khát, bấp chấp
nàng căm ghét, nhưng cơ thể nàng đã nhớ tất cả trong tối nay và phản ứng
lại, một lần nữa, và tất nhiên nó không phải là điều nàng mong muốn.

Gã đã rất tức giận sau khi được nhắc nhớ đến tất cả những lí do làm gã

phải báo thù nàng, tuy nhiên gã cũng kềm chế rất tốt. Sự giận dữ chỉ thể
hiện qua ánh mắt, nhưng cũng quá đủ làm Rowena run rẩy. Và gã rất thích
thú mục kích sự sợ hãi đó. Dường như chỉ bấy nhiêu cũng làm gã nguôi
giận.

Chân nàng cảm giác như tê cứng khi tiến lại phía gã với khăn khô mềm,

nhưng giọng lạnh lùng của gã không làm nàng dịu đi.

“Qùy lần nữa”, gã đề nghị. “Và cẩn thận, nha đầu, đừng để sót một giọt

nước nào đó. Ta mà bị cảm lạnh vì tội cẩu thả thì nàng đừng trách sao bị
đánh.”

Gã nói như thể những lời đe dọa cho ăn đòn khác thiếu giá trị. Nàng

không chắc, nhưng chú tâm đến lần răn đe này. Và cũng để tự bảo vệ mình,
nàng bắt mình lau thật chậm, chắc chắn từng phần da đều được khô ráo
không chút ẩm ướt.

Đó là 1 trải nghiệm mà nàng không muốn nhắc lại. Sự run sợ của nàng

lúc đó đã chuyển sang dạng khác. Và gã cũng biết. Gã quan sát nàng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.