TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 167

khó từ chối đối với bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy.’

“Em không nghĩ mình biết cách để được tự tin thế, trở lại là một cô gái

vui vẻ.’

Mildred chồm qua ôm chặt nàng thân thiết.’
‘Chị biết, em yêu. Chỉ cần giả vờ thôi. Em có thể làm được không?’
‘Có thể’
“Vậy em sẽ thử chứ?”
‘Em cần phải suy nghĩ thêm đã. Em không chắc mình muốn nhiều sự

quan tâm của Warrick hơn những gì đang có.’

‘Vậy chẳng giống sẽ thay đổi chút nào.’
Cằm Rowena nhô ra bướng bỉnh.
“Và em cũng không chắc mình có thể ngừng căm ghét hắn’
Mildred cười thành tiếng.
‘Vậy thì đừng. Chỉ đừng cho anh ta biết cảm giác thực sự của em thôi.

Warrick là kiểu người thể hiện tình cảm trên mặt, còn em thì không, do đó
sẽ không khó với em. Nhưng phải cẩn thận, khi anh ta thay đổi và bắt đầu
tán tỉnhh tình cảm của em, em có thể bị cuốn vào trò chơi và lúc đó không
còn thấy căm ghét anh ta nữa.’

Ý nghĩ Warrick de Chaville ve vãn nàng thật quá lố lăng, Rowena sẽ

không ngại chống đối quyết liệt lại khả năng đó nếu nó xảy ra, hoặc sẽ
chiến đấu với cảm giác khác biệt so với bây giờ nếu nàng gặp phải. Tuy
nhiên, nàng quá chán ngán chủ đề này nên thay đổi nó.

‘Sao chúng ta có thể ở riêng trong phòng này vậy chị Mildred,? Đây là

phòng may vá mà, phải không?’

‘Đúng vậy, nhưng chị đã bảo mọi người đi thử cách nhuộm mới?”
Rowena bật cười trước cái nhìn ranh mãnh của Mildred.
‘Không phải màu xanh kinh dị mà chị với em làm năm ngoái chứ?’
‘Chính xác, nhưng chị không nói với họ là nó xấu đâu. Chị nói nếu họ

muốn có màu nhuộm đẹp phải chịu khó mất thời gian. Nhưng sau này chị
sẽ thú nhận mình quên bảo họ thêm màu vàng sẽ làm màu nhuộm tươi hơn
và ra đúng màu xanh lá như chị em mình đã thành công.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.