TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 308

‘Đang đợi để được xem con trai. Chị ẵm bé ra hay để em?’
Không cần phải đợi trả lời, Mildred đã đi ra mở cửa cho Warrick vào.

Rồi gã đã bên cạnh nàng, nhìn xuống nàng với ánh mắt ấm áp đầy tự hào
xua tan vệt trách oán cuối cùng trong nàng. Nàng yêu gã trên tất cả. điều đó
rõ ràng

Rốt cuộc, nàng yêu gã. Điều đó đã được làm rõ qua nhiều việc một thời

gian dài trước khi nàng rời gã và không còn điều gì có thể làm nó bị phủ
nhận nữa.

Nàng cười e thẹn với gã. ‘Chàng thấy con sao?”
Đến lúc này Warrick mới nhìn đứa bé, nhưng mắt gã nhanh chóng trở lại

với nàng, và trong đó lấp lánh niềm vui.

‘Ta tin con sẽ được nhận rõ hơn với thời gian”
Nàng nhìn xuống con trai với vẻ báo động, nhưng nhanh chóng cười

khúc khích. ‘Chẳng có gì sai với vẻ ngoài của con cả. Con lẽ ra tóc đỏ và
nhăn nhó.”

‘Điều gì xảy ra với con gái mà nàng hi vọng sẽ cho ta?”
Nàng đỏ mặt, nhưng cười ngay. ‘Em tin là cuối cùng mình cũng may

mắn, thưa lãnh chúa – Khi không đạt được lời ước đặc biệt đó.”

Gã ngồi xuống giường làm nàng bất ngờ bằng một nụ hôn. ‘Cám ơn

nàng”

“Không quá khó đâu… không, có lẽ chút chút.”
“Không, ta cảm ơn vì nàng đã đồng ý lấy ta.”
“Oh,” nàng nói, lòng ngập tràn cảm giác ấm áp chỉ muốn cười vang. “Đó

thực sự là… niềm vinh hạnh của em”

Câu nói làm nàng có thêm một nụ hôn dù không quá say đắm. ‘Nàng

không còn giận ta nữa chứ?”

“Không, nhưng nếu chàng bắt em vào tù lần nữa…”
‘Ta không còn nhà tù nào nữa. Ta đã phá hủy nó khi nàng trở về Tures”
“Sao chàng làm thế?” nàng ngạc nhiên hỏi.
‘Nó gợi nhớ một cách không thể chịu đựng nổi về những gì mình đã

làm.”

“Nhưng chàng có lí do, Warrick. Thậm chí em có thể…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.