TƯ PHÀM - Trang 135

Lại ôm chặt vò rượu trong lòng một chút, dán vào ngực. Xa xa có

tiếng bước chân truyền đến, khi sắp đến trước điện thì lại lập tức thả nhẹ đi
rất nhiều, bóng người chỉ hiện lên rất nhanh trên cửa sổ giấy, một lát sau,
tiếng bước chân tận lực thả nhẹ cất lên vang dội, càng lúc càng xa.

Hoàng hôn bao phủ, trên cửa sổ giấy sáng loang một tầng sắc ấm đỏ

rực le lói, trong lư hương còn tràn đầy mây khói nhè nhẹ, lại một ngày trôi
qua. Úc Dương Quân nằm trên tháp, chờ đợi, một ngày lại một ngày, chờ
đợi...

Ngoài chờ đợi ra, không còn cách nào.

Văn Thư đã vào đài Chúng sinh Luân hồi, Tỏa Hồn Thuật gia tăng

trên hồn phách y bèn mất đi hiệu lực, giống như diều đứt dây, mặc cho hắn
cái kẻ giật dây này có dây dưa sợi dây trong tay như thế nào đi nữa cũng
không làm được gì.

Chẳng qua vẫn không muốn, không muốn chỉ có thể nhìn thấy ảo ảnh

phút chốc của y, nhìn còn chưa rõ đã liền lập tức tiêu tan. Cũng không
muốn chỉ có thể ôm một vật lạnh giá để bổ khuyết hư không. Lòng người
lúc nào cũng lấp không đủ, chỗ trống trong lòng mỗi ngày mỗi ngày đều
toác ra. Muốn nhìn rõ gương mặt y, muốn nghe y nói chuyện, muốn biết
hành tung y, muốn đi tìm kiếm, muốn dùng đôi tay thật sự chạm vào, muốn
mang y về bên cạnh hắn, vừa liếc mắt qua là có thể nhìn thấy khuôn mặt
đạm nhạt của y... Rất muốn rất muốn, xa xôi vượt khỏi ảo giác mơ hồ trước
mắt.

Nghĩ đến không thể tự kiềm nén, tràn ngập trong phòng đều là bóng

dáng y, tràn ngập một trái tim vạn năm bất động đều là khát vọng.

Khi không thể kiềm lại được nữa, thì Long hoàng tử Bá Ngu của Tây

Hải Long Cung sở trường tùy mặt gửi lời cẩn trọng nói bên tai Úc Dương
Quân: "Có lẽ bên Địa Phủ có thể có chút tin tức."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.