TƯ PHÀM - Trang 143

TƯ PHÀM

Công Tử Hoan Hỉ

www.dtv-ebook.com

Chương 9

Thời gian cứ trôi qua một ngày lại một ngày, ngay cả bản thân cũng

quên mất đã chờ đợi bao lâu. Quỳnh hoa ngoài hành lang nở rồi lại rơi, rơi
rồi lại nở. Ngày nào đó, Úc Dương Quân đang ngồi ở hành lang dưới tàng
cây, trong hồ đột nhiên phóng lên một con cá chép vảy đỏ, đuôi cá lắc lư,
mang theo một vạt nước, dưới ánh mặt trời, đẹp đẽ đến giống như cầu vồng
bảy sắc, chớp mắt lại rơi xuống. Tiếng nước thình lình khiến hắn đột nhiên
cả kinh, giống như tâm tình bị kích thích, ngón tay không kiềm được lại
bấm lên một toán quyết quen đến không thể quen hơn được nữa, cảm ứng
đúng là phí công như dự liệu, cảm giác suy sụp thấm đẫm toàn thân.

Minh nha đen như mực phá không mà đến, chưa tới trước mặt đã có

thể cảm nhận được vài phần tử khí âm lãnh. Nó xếp cánh đứng trên lan can
gỗ ở hành lang uốn khúc, đôi con ngươi đen như mực lấp lóe trầm quang
vùi trong cả người lông đen, cơ hồ không nhìn được rõ, ngay cả mỏ cũng
màu đen, mở ra khép lại, hiển lộ cái lưỡi đỏ tươi trong đó:

"Có hồn phách đáp xuống phía Nam, thân mang Long khí." Là giọng

nói của người đứng đầu Địa phủ không mang theo một chút tâm tình.

Một chiếc lông đen phảng phất như có ý thức tự nhiên bay ra, phiêu

đãng trong không trung nhưng thủy chung không hề rơi xuống đất, nơi nó
lướt qua liền lưu lại một đường khói đen lãng đãng hình thành vài hàng
chữ, là sinh thần bát tự của một phàm nhân. Tháng trước vừa mới ra đời,
không nhìn ra nhân quả kiếp trước, kiếp này không coi là đại phú đại quý,
cũng không quá hung tai đại kiếp. Chẳng qua hồn phách đấy không khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.