TƯ PHÀM - Trang 33

Cười lạnh đưa đến trước mặt y, nhìn biểu cảm bình tĩnh của Văn Thư

lần nữa nứt rạn trước mặt hắn: "Không nỡ sao?"

"Không... Không phải, chủ tử..." Cổ tay bị hắn bắt được, châu chấu lá

tre liền rơi vào trong tay, Văn Thư trơ mắt nhìn thứ đồ vật nho nhỏ có chút
ố vàng trong sắc lục đó hóa thành tro bụi ngay trong bàn tay mình, rồi trôi
tuột đi từ giữa những kẽ ngón tay.

Dưới đầu gối cấn hai con cờ tản mác trên mặt đất, cảm xúc lồi lõm bất

bình, đau đớn châm vào xương cốt. Chung trà rơi vỡ cũng không người thu
nhặt, mảnh vỡ sắc bén đâm vào cẳng chân, cơn đau trên đầu gối gộp với
thương tích nhỏ vụn trên đùi, nóng rát, rốt cuộc không còn cảm nhận được
lạnh lẽo dưới đất, trên trán túa một tầng mồ hôi lạnh mong manh.

~*~

Nhị thái tử Lan Uyên đến tìm Văn Thư nói chuyện phiếm, nói đến Thú

tộc có Lang Vương áo đen tóc đen, có Hổ Vương thích uống rượu ngon, Xà
Vương là một kẻ âm lãnh thích mặc cẩm y sặc sỡ, cuối cùng hỏi: "Ngươi có
biết Hồ Vương là dạng gì không? Ha ha ha ha... Mặt đơ như gỗ, giống như
một kẻ được tạc bằng băng. Ngươi gọi đấy là hồ sao? Ở đâu có con hồ như
thế a? Ha ha ha ha ha... Đã là hồ, nên là một bộ dáng yêu mị của hồ, làm
cái mặt cứng đơ cho ai xem? Uổng phí một gương mặt mỹ lệ như thế.
Chậc..."

Hắn nằm trên bàn cười to, Văn Thư nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu.

Cái lý do đi trêu chọc một người, dẫm lên một mối chân tình vậy mà

lại có thể giản đơn như thế, gần như một cuộc chơi đùa.

"Nhị thái tử, ngài có từng nhìn thấy châu chấu lá tre chưa?" Văn Thư

hỏi hắn.

Kẻ đang cười lớn mơ màng ngẩng lên: "Chưa, sao vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.