TỨ QUÁI TKKG - Trang 391

một khúc cây cụt khô ráo và tương đối sạch sẽ nhưng chỉ đủ chỗ ngồi cho
một người. Hai đứa đành ngồi sát vào nhau.
Tarzan hỏi thật nhỏ:
- Lạnh không Gaby?
- Không. Còn bạn?
- Cũng… không.
Hắn cảm thấy tê dại một bên mông, nhưng không dám thay đổi thế ngồi.
Thậm chí hắn có thể ngồi như vậy hàng giờ cạnh… Gaby. Ý nghĩ bất chợt
đó làm hắn bối rối. Cũng may lúc này là ban đêm, cũng không có hai thằng
Máy Tính và Tròn Vo ở đây để nhìn thấy đôi tai đỏ au của hắn.
Vào lúc Tarzan đang mơ mộng thì tiếng động cơ bỗng ầm ì vọng đến.
Tarzan giật nảy mình:
- Ê, Gaby. Có tiếng xe hơi đang chạy vô đường rừng.
- Ừ nhỉ, có thể là hắn sắp xuất hiện đó.
- Chứ gì nữa. Chắc chắn đó không phải là người kiểm lâm tới đây đếm cây
rừng rồi.
Tiếng máy xe ngưng bặt ngay chỗ chiếc Kombi đậu hôm qua. Người cầm
lái nhất quyết phải là gã Linhco khả nghi.
Nào, những bước chân bí ẩn đã bắt đầu lướt qua đám lá cây và dẫm bừa
vào các cành khô nghe răng rắc. Tarzan nhìn qua kẽ lá để quan sát Linhco.
Hắn chỉ thấy mỗi cái bóng. Gã đàn ông mặc bộ đồ đua xe máy sẫm màu,
đầu đội nón bảo vệ ma quái. Gã đủng đỉnh dắt chiếc xe máy phân khối cực
lớn ra đường lộ.
Tarzan nằm chặt tay Gaby và nhận ra rằng bàn tay nhỏ nhắn ấy đang run
rẩy.
- Rượt theo mau lên!
Lúc hắn lôi Công Chúa chạy đến chỗ giấu xe đạp thì gã Linhco đã cách
chúng đến 50 mét trên đường mòn. Tarzan chỉ còn thấy ánh đèn pha mô tô
thấp thoáng sau các thân cây. Hắn hét lớn:
- Cứ đạp từ từ sau lưng tôi nghe Gaby. Tôi sẽ bọc đường tắt chặn đầu gã.
Nếu tôi bỏ xa bạn quá, tôi sẽ quay lại.
Hắn lao như tên bắn theo ánh đèn pha lúc ẩn lúc hiện. Khi Linhco đã tới sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.