TỨ QUÝ CẨM - Trang 1001

Mùi hương đặc biệt của thiếu nữ khi đứng ở khoảng cách gần vướng vít

quanh mũi của Sở Mậu, đã thế A Vụ còn ưỡn ngực lên.

Hành động vừa ngây thơ vô tội vừa tràn đầy cuốn hút đó như muốn Kỳ

Vương điện hạ chảy máu mũi.

“Nàng ngủ trước đi, ta chưa ngủ được.” Nói xong, Sở Mậu quay người

bước đến chỗ sập ở chái nhà phía nam, lấy một cuốn sách trên bàn nhỏ, tay
để lên đùi nhìn A Vụ đứng bất động.

A Vụ thấy vành tai của Sở Mậu đỏ lên, giọng lại khàn khàn, trong lòng

nghi hoặc không biết hắn có bị cảm lạnh không, nhưng nghe giọng nói của
hắn lại có chút nóng nảy bực bội, không biết là vì sao. Hôm nay có quá
nhiều chuyện xảy ra, nào là sự lạnh nhạt của Long Khánh Đế, nào là ngày
giỗ của mẹ hắn, sinh thần của hắn, như thế đã đủ cho tâm trạng hắn bất ổn
rồi. Chuyện này người ngoài cũng chẳng khuyên được, cứ để cho hắn bình
tĩnh lại, tự suy nghĩ thông suốt là tốt nhất. A Vụ cũng không bước tới nữa,
có chút tủi thân cúi đầu đứng yên chỗ cũ.

Hành động này có sự tính toán kỹ lưỡng. A Vụ đặt vào vị trí của mình

để nghĩ, nếu nàng buồn phiền, không muốn người khác ồn ào bên cạnh,
nhưng nếu người đó không do dự mà bước đi thì nàng sẽ rất bực. Con người
kỳ quặc như vậy đó, thế nên nàng vẫn đứng nguyên chỗ cũ một lát, để Sở
Mậu cảm nhận được thành ý của nàng, sau đó mới rời đi.

Hơi lạnh lúc này bắt đầu truyền đến gót chân, A Vụ vô tình đưa bàn

chân phải giẫm lên bàn chân trái, đầu ngón chân như cánh hoa đào cuộn lại.

“Lạnh rồi phải không? Mau đi ngủ đi, ta ở đây không cần hầu hạ đâu.”

Giọng nói của Sở Mậu bỗng vút cao.

A Vụ càng nghe càng nhận ra sự bực dọc của hắn, đành cúi người

xuống rồi nói: “Vậy Điện hạ hãy giữ gìn sức khỏe.” Nói xong, nàng trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.