TỨ QUÝ CẨM - Trang 1108

Nàng vội vàng gắp miếng gà vào đĩa, ăn một miếng cơm, biểu cảm có

chút kỳ lạ, muốn nhổ miếng cơm trong miệng ra nhưng lại ngại không dám
nhổ. Cuối cùng, nàng đành phải chọn cách nho nhã, chầm chậm nuốt vào,
sau đó đưa tay với lấy bát canh.

Quy tắc ăn uống là lúc ăn cơm không chuẩn bị nước, vừa ăn cơm vừa

uống nước không có lợi cho dạ dày, trước và sau khi ăn cũng không uống
trà, chỉ uống để súc miệng mà thôi. Còn món canh sẽ được bưng lên đầu
tiên, mỗi người uống một bát canh trước, sau đó mới dùng cơm.

Hôm nay, A Vụ hiển nhiên đã phá vỡ quy tắc này.

Một cánh tay bên cạnh bỗng giơ ra ngăn cản động tác của A Vụ. “Ăn

miếng rau này đi, canh không chữa được cay đâu.”

Nếu không phải là được giáo dục chu đáo thì lúc này A Vụ chỉ muốn há

miệng ra cho bớt cay nóng, thấy Sở Mậu xúc một thìa bách hợp hấp bí đỏ,
nàng nghĩ đồ ngọt có thể làm bớt cay, thế nên nàng cũng không nghĩ nhiều
mà đón lấy cho vào miệng, đúng là rất hiệu quả.

Sở Mậu cúi đầu nhìn A Vụ, thấy trong mắt nàng bao phủ một tầng

sương mỏng, hai má đỏ ửng, miệng mềm mại như trái anh đào, tươi hơn cả
son môi. Vẻ đẹp này khiến người ta không thể không kinh ngạc, người khác
mà bị thế này thì trông sẽ rất thê thảm, nhưng khi xảy ra với A Vụ lại trông
cực kỳ cuốn hút, xinh đẹp.

“Tối nay ra ngoài xem hoa đăng không?” Sở Mậu hỏi, giọng nói hết

sức thoải mái, tư thế nhàn tản, cảm giác như họ thường nói chuyện trong
bữa cơm, thường xuyên ra ngoài đi dạo vậy.

“Không đi.” A Vụ chưa nghĩ đã lắc đầu, trong lòng chỉ cảm thấy đây

không phải là một lời mời, đơn thuần Sở Mậu chỉ hỏi để đấy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.