TỨ QUÝ CẨM - Trang 1111

Hôm nay nàng đã rửa rất nhiều lần, nhưng mũi vẫn luôn bị ám ảnh bởi mùi
đó, thực ra cũng không khó ngửi, chỉ có cảm giác kỳ lạ.

Sở Mậu thấy A Vụ có hành động này liền hỏi: “Tay làm sao à?”

“Buổi sáng lúc ngủ dậy ngửi thấy một mùi rất lạ.” A Vụ duỗi ngón tay

ra. “Buổi tối điện hạ ngủ có ngửi thấy mùi này không?”

“Không!” Sở Mậu đáp rất dứt khoát, sau đó ngoảnh đầu đi.

A Vụ cũng không nói mãi đến chuyện nhỏ này nữa, vì dù sao so với cái

mùi trên ngón tay đã hết từ lâu, thì nàng khó chịu với mùi ở Tết hoa đăng
hơn.

Nói thật là trừ lúc còn nhỏ lần đầu tò mò với Tết hoa đăng, lần thứ hai

đi xem vì Vinh tam lão gia cổ vũ thì A Vụ không có hứng thú gì với Tết hoa
đăng cả.

Âm thanh ồn ào náo nhiệt trên đường khiến nàng cảm thấy đau tai, mũi

còn hít phải mùi phấn son, mùi mồ hôi, mùi thức ăn trộn lẫn vào nhau khiến
nàng hận không thể bịt mũi lại. Sở Mậu rõ ràng cũng nhíu mày, có vẻ không
thích sự ồn ào này lắm. A Vụ thực sự không biết hai người họ ra ngoài làm
gì.

“Phía trước có một cây cầu, chúng ta đi qua đó đi.” Sở Mậu chỉ cây cầu

phía trước. Hôm nay là ngày Mười lăm, dân gian có câu muốn hết bệnh thì
đi cầu độ ách, vì thế gặp cây cầu nào cũng nên đi qua.

Tối nay A Vụ không chỉ phải đi qua cầu mà còn theo Sở Mậu leo lên

cổng thành phía nam. Từ trên cao nhìn xuống, toàn thành được bao phủ bởi
ánh đèn sáng trưng, A Vụ cảm thấy cảnh này cũng có chút thú vị nếu người
không đi lại trên cổng thành nhiều như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.