TỨ QUÝ CẨM - Trang 1138

“Con không tin. Cứ như trước đây không phải là tốt ư? Điện hạ cũng

không nói rằng muốn...” Nước mắt của Tương Tư từ khóe mắt chảy ra. Cô
ngẩng đầu và nhìn thấy sự thương xót trong mắt của Hách ma ma. “Không
thể nào. Cho dù trước đây điện hạ đối xử đặc biệt với cô ta, nhưng giờ cô ta
tham lam vô độ, còn dám theo dõi cả hành tung của điện hạ, không phải điện
hạ cũng ghét cô ta rồi sao?”

Hách ma ma im lặng không nói.

Tương Tư quỳ sụp xuống trước mặt Hách ma ma. “Cô cô, Tương Tư

không nỡ xa người, từ nhỏ con đã ở bên cạnh người, con có chết cũng không
đi đâu hết.”

Hách ma ma xoa đầu Tương Tư, mặc dù Tương Tư cũng ích kỷ, nhưng

người như điện hạ thì nữ nhi nào mà chẳng xiêu lòng? Hơn nữa, Tương Tư
lại được bà nuôi dưỡng, Tương Tư nói không nỡ xa bà, đó hoàn toàn lời thật
lòng.

“Cô cô, hãy giúp con với.” Tương Tư khóc thành tiếng.

“Con bé ngốc này.” Hách ma ma thở dài một tiếng. Thực ra, Tương Tư

được gả đi chưa chắc đã không tốt, với tính cách của Sở Mậu, đương nhiên
sẽ để ý chu đáo, nhưng ở trong phủ này, cùng lắm chỉ được làm trắc phi, mà
với tính cách lạnh lùng của điện hạ, sợ rằng Tương Tư có ở lại cũng không
được hưởng những gì mình muốn.

“Cô cô, Vương phi...” Tương Tư từ nhỏ đã giúp Hách ma ma làm các

việc, mặc dù chỉ là một tiểu nữ nhi, nhưng có thể nghĩ ra rất nhiều biện
pháp.

Hách ma ma nhìn vào mắt của Tương Tư, trong lòng không khỏi sợ

hãi, vội vàng nói: “Chuyện của Vương phi, con đừng tham gia. Là cô ấy tự
gây nghiệp chướng hay ông trời gây ra nghiệp chướng thì con cũng tuyệt đối
không được nhúng tay vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.