TỨ QUÝ CẨM - Trang 1146

“Tử Phiến đâu?” Sở Mậu hỏi.

Hách ma ma đáp: “Tử Phiến muốn về Vinh phủ bẩm báo với cha mẹ

của Vương phi, nhưng lão nô không cho đi, phiền Lý công công đến chỗ
Tương Tư gọi cô ấy về đây.”

Tử Phiến được dẫn về với bộ dạng thê thảm, trên cổ tay vẫn còn dấu

vết bị trói. Thị trợn mắt nhìn Hách ma ma, thậm chí còn ngẩng cao đầu nhìn
Sở Mậu.

Hồi lâu, Sở Mậu mới khó khăn lên tiếng, giọng đã hơi khản đặc: “Sao

A Vụ lại ra nông nỗi này?!”

Tử Phiến và Tử Nghi trừng mắt nhìn Hách ma ma nhưng không nói gì,

trong lòng họ đã sớm coi Sở Mậu và Hách ma ma là lang là sói. Cũng không
thể trách họ to gan như vậy, nếu hôm nay A Vụ chết, nha hoàn bọn họ cũng
không có kết cục tốt đẹp.

“Các ngươi nói đi!” Sở Mậu ném cốc nước về phía hai nha hoàn, mảnh

vỡ bật lên cứa vào mặt họ làm chảy máu.

Hách ma ma và Lý Diên Quảng thấy thế đều sợ hãi không dám lên

tiếng, đừng nói Lý Diên Quảng, ngay cả Hách ma ma chăm sóc Sở Mậu lớn
bằng từng này cũng chưa bao giờ thấy hắn giận dữ như vậy, còn ném cả cốc.
Sở Mậu trách mắng người khác, thường chỉ tỏ ra mặt lạnh, chưa bao giờ
giận dữ.

Tử Phiến ngẩng cao đầu im lặng, Tử Nghi quỳ sụp, đập đầu xuống đất

nói: “Hôm nay Vương phi nhìn thấy trượng hình ở Hồng Dược Sơn Phòng,
về phòng... về phòng liền ngất xỉu.”

Sở Mậu chưa nói gì, Tang ma ma đứng đó nghe thấy thế thì kêu lên:

“Trời ơi! Trời ơi, tỷ nhi, tỷ nhi của ta, từ nhỏ nhìn thấy máu đã ngất rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.