TỨ QUÝ CẨM - Trang 1225

miếu trong phủ, rồi xin điện hạ dâng tấu Chương lên triều đình, muội hiếu
thuận như thế, về phía nhà họ Bạch, muội không cần phải lo.”

Điều này không những làm Tương Tư ngớ người mà Hách ma ma cũng

ngạc nhiên, không ngờ A Vụ không làm bộ trước mặt họ mà đồng ý ngay lời
thỉnh cầu của Tương Tư.

“Tương Tư muội đứng dậy đi, ta đồng ý với muội.” A Vụ chân thành

nói với Tương Tư.

Tương Tư ngây người ra liền được nha hoàn dìu đứng dậy, nhìn vào

mắt A Vụ như người bị uống thuốc độc.

“Tương Tư, con hồ đồ quá rồi, ta có điện hạ và Vương phi chăm sóc,

đâu cần con phải như vậy, con để điện hạ và Vương phi ở đâu?” Hách ma
ma lên tiếng trách mắng.

“Cô cô?” Tương Tư khóc lóc thảm thiết, tựa như bông hoa lê ngấm

nước mưa.

“Chuyện gì thế?” Giọng của Sở Mậu vang lên sau lưng A Vụ.

“Cần Húc ca ca.” Đôi mắt to long lanh nước của Tương Tư nhìn về

phía Sở Mậu với bộ dạng đầy ấm ức.

A Vụ chẳng thể nào tác thành ánh mắt đưa tình ấy, nàng quay người

chắn ngay tầm nhìn của Tương Tư, bước đến nắm lấy cánh tay của Sở Mậu,
nói giọng hờn dỗi: “Điện hạ đến rất đúng lúc, Tương Tư muội muội không
muốn lấy chồng xa, đòi đi tu, Hách ma ma đang rất đau lòng, thiếp đã hứa
giúp Tương Tư muội lập một cái miếu tại nhà, chỗ của nhà họ Bạch mong
điện hạ...”

“Hồ đồ, tuổi còn trẻ xuất gia cái gì chứ, nàng cũng hồ đồ theo muội ấy

sao?” Sở Mậu trách mắng A Vụ, nhưng không hất tay A Vụ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.