TỨ QUÝ CẨM - Trang 1269

Công Tôn Lan và Âu Dương Chỉ cũng đứng ngồi không yên, buổi tối

đều đến phòng của Tuân Mi nói chuyện, câu nào cũng nhắc đến Long Thị.
Nhưng Tuân Mi đơ như một khúc gỗ, tay không ngừng thêu thùa, quần áo
của Sở Mậu đã có tú nương làm, nhưng giày dép thì đều do Tuân Mi làm.

“Tuân tỷ, sao tỷ lại có thể làm mãi giày thế, giày tỷ làm bao nhiêu năm

như thế mà Vương gia có để mắt đến tỷ đâu, còn không học Long di nương
đi, mông to hơn người khác thì có gì là ghê gớm, mà tính cách của cô ta như
thế, thật không hiểu sao lại lọt được vào mắt của Vương gia.” Âu Dương
Chỉ nói.

“Đừng nói bậy.” Công Tôn Lan ngăn Âu Dương Chỉ. “Tình cảm giữa

Tuân tỷ và Vương gia đâu cần muội nhiều lời, Tuân tỷ từ nhỏ đã hầu hạ bên
cạnh Vương gia, lúc trong phủ chưa có Vương phi, trắc phi, tỷ ấy đã là di
nương của Vương gia rồi, Long di nương làm sao bì được với Tuân tỷ.”

Tuân Mi như không nghe thấy lời hai người bọn họ nói, không buồn

cũng chẳng vui, cảm giác như trên đời này chỉ có đôi giày trong tay cô là tồn
tại.

Công Tôn Lan và Âu Dương Chỉ người này nói người kia phụ họa theo,

nhưng không cạy được miệng Tuân Mi, đành phải dắt díu nhau ra về.

“Lan tỷ, muội đã nói trước cô ta là khúc gỗ rồi, còn tìm cô ta nghe

ngóng tình hình làm gì cơ chứ. Theo muội thấy, chúng ta cứ học theo Long
Thị, người ta xuất thân là một tiểu thư, vậy mà còn cởi mở hơn những người
làm nghề múa hát như chúng ta.” Âu Dương Chỉ bất bình nói.

“Nhưng như thế cũng tốt, Vương gia để mắt đến cô ta thì chúng ta cũng

có hy vọng.” Công Tôn Lan chắp hai tay lại, đầu ngẩng lên trời thầm niệm
mấy câu “Bồ Tát.”

Trong phòng của Tuân Mi, đợi sau khi hai tỷ muội Công Tôn đi khỏi,

cô mới bỏ kim chỉ giắt trên tai xuống, nhìn về phía phòng của Long Thị cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.