TỨ QUÝ CẨM - Trang 1347

“Nàng nhìn mình xem, mới ở Lạc Bắc nửa năm mà đã ăn không ngon,

ngủ không yên, gầy trơ xương rồi, còn lưu luyến chỗ này làm gì? Ta cứ nghĩ
nàng phải nhớ kinh thành đến phát cuồng mới phải chứ?” Sở Mậu nghịch
tóc của A Vụ.

“Đúng là thiếp rất nhớ kinh đô, nhưng thiếp cũng thích phong cảnh ở

Lạc Bắc, ở đây khiến thiếp có cảm giác, ừm, một cảm giác...” A Vụ cúi đầu
nghĩ xem nên chọn từ gì cho thích hợp. “... tự tại, cảm giác tự do tự tại.”

“Đúng là tự tại thật, nàng còn dám cải trang thành nam giới đến uống

trà ở quán trà cơ mà.” Sở Mậu nhéo mũi A Vụ.

“Aizzz, đúng là nhớ thật đấy.” A Vụ cười. “Ngày mai đến Giang

Thành, điện hạ cho phép thiếp đi dạo phố nửa ngày nhé, nghe nói Giang
Thành là nơi phồn hoa nhất Lạc Bắc nhưng thiếp chưa đi được” A Vụ nghĩ
kĩ rồi, nếu Sở Mậu không đồng ý, cho dù có phải làm nũng cũng sẽ năn nỉ
cho bằng được, thậm chí là “giở” cả sắc đẹp ra nữa.

A Vụ mặc dù hơi ngốc nghếch trong việc này, nhưng giờ thì nàng đã

nhạy bén hơn, mấy ngày qua đã nắm được điểm yếu của Sở Mậu rồi.

“Cũng được.” Vậy mà Sở Mậu lại đồng ý dễ dàng, điều này ít nhiều

nằm ngoài dự kiến của A Vụ, nàng liệu việc như thần, nhưng toàn bị thất bại
thảm hại dưới tay Sở Mậu.

Điều thú vị hơn nữa là A Vụ nghĩ mình có lẽ phải uốn bảy tấc lưỡi mới

có thể thuyết phục được Sở Mậu đồng ý cho mình dẫn theo Băng Sương,
nào ngờ hắn chỉ gật đầu cười, còn dặn thêm: “Về sớm đấy nhé!”

Giang Thành có tiệm chi nhánh lớn nhất của Tứ Quý Cẩm và Đức

Thắng Bố Trang ở Lạc Bắc, A Vụ chọn đến hoa cả mắt gấm vóc đủ màu sắc
ở đây, mỗi lần nhìn thấy một cuộn đều không kìm được hỏi ý của Băng
Sương, cuối cùng Băng Sương cũng thấy mệt mỏi quá, chủ động ra ngoài
đứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.