TỨ QUÝ CẨM - Trang 1348

A Vụ quay người lại nở nụ cười gian xảo, đôi ngọc khắc hình chữ Vạn

trên tai A Vụ lắc lư đã sớm làm kinh động của hàng trưởng của Tứ Quý
Cẩm.

fb.com/ebookngontinhmienphi

“Phu nhân là?” Tứ Quý Cẩm ở Giang Thành do Liễu Kinh Nương quản

lý, cửa hàng trưởng họ Vũ vào cuối năm đều vào kinh thông báo tình hình
ngân sách với Liễu Kinh nương nên ông cũng khá quen bà, tuy nhiên người
chủ lớn thực sự thì chưa có duyên gặp mặt. Thế nên hôm nay cửa hàng
trưởng họ Vũ vừa trông thấy người đẹp nhất từ trước đến giờ bước vào Tứ
Quý Cẩm thì không khỏi có chút kích động.

A Vũ nhận ra được sự hoài nghi trong mắt Vũ An Huệ liền mỉm cười,

lấy từ trong hầu bao ra một cái ấn, ra hiệu cho Vũ An Huệ chìa tay ra.

Vũ An huệ giơ tay trái ra, A Vụ cười lắc đầu, lần này ông đổi thành tay

phải, A Vụ liền đóng dấu lên mu bàn tay ông, trên đó có bốn chữ “Tứ quý
như cẩm.”

“Không biết bà chủ có gì sai bảo ạ?” Vũ An Huệ lập tức tỏ ra kính

trọng. Ông không ngờ người chủ lớn của mình lại là nữ giới, hơn nữa trông
còn trẻ như vậy, yếu ớt như vậy, nếu không tận mắt chứng kiến thì có đánh
chết ông cũng không thể tin.

A Vụ rất hài lòng về thái độ của vị trưởng cửa hàng này, nàng vốn

không có nhiều thời gian nên cúi đầu trực tiếp dặn dò vài câu.

Vũ An Huệ nghe tin A Vụ nói xong thì thực sự nể phục nàng. Việc

thông thương giữa người Hạ và người Hồ là điều mà ông đã mong đợi từ
lâu, chỉ là không biết người chủ lớn này có lai lịch thế nào mà việc bí mật
như vậy, ngay cả tai mắt ở Lạc Bắc của bọn họ vẫn chưa báo về mà bà chủ
đã biết, lại còn vượt nghìn dặm xa xôi đến tận Giang Thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.