TỨ QUÝ CẨM - Trang 1372

A Vụ bảo Nguyên Dung Mộng ngồi xuống, sai Đồng Văn đem hộp

trang sức của mình tới.

Hộp trang sức này được sơn màu vàng có vẽ hình hoa sen, mẫu đơn,

mỗi tầng đều có chín ngăn nhỏ, xếp lại thành khay tròn, có thể chuyển động
được, chỉ riêng cái hộp cũng đã có giá trị không nhỏ rồi, Nguyên Dung
Mộng nhìn đến nỗi sững sờ. Cô đã nhìn thấy đồ trang sức của Tương Tư,
mặc dù rất phong phú, nhưng cũng không thể so bì với đồ của vị biểu tẩu
này.

A Vụ mở tầng thứ nhất của ngăn kéo, đẩy về phía Nguyên Dung Mộng.

“Dạo trước ta bị bệnh, không thể chăm sóc được muội, muội chọn vài món,
coi như là quà tạ tội của ta được không?”

Nguyên Dung Mộng vội vàng lắc đầu. “Thứ này quý giá quá!”

“Có quý giá thế nào thì cũng chỉ là đồ vật vô tri, trên thế gian này quan

trọng nhất là tình người, tình cảm của cha mẹ, tình cảm của huynh muội.
Muội là biểu muội duy nhất của điện hạ, cũng là người thân nhất của chàng,
những thứ đồ này đã là gì, chỉ vì muội không có thời gian, nếu không chúng
ta đã đến Bảo Sinh Đường và mua cho muội vài món đồ thịnh hành bây giờ
rồi.” A Vụ cười vẻ thân thiết.

Nguyên Dung Mộng cười, không biết tiếp lời thế nào.

“Thực ra, từ lâu ta đã muốn đến Bảo Sinh Đường, chỉ có điều đi một

mình cũng chẳng có gì thú vị, nếu có biểu muội đi cùng, chúng ta cùng bàn
bạc, có khi muội cũng đưa ra ý kiến hay cho ta.” A Vụ nói. “Giờ nhìn muội,
ta thấy cũng đã học quy tắc đâu ra đấy rồi, bây giờ các khuê nữ trong kinh
thành chưa chắc đã bằng muội đâu. Một thời gian nữa, ta sẽ dẫn muội đi
thăm một số gia đình họ hàng, làm quen với các cô nương trạc tuổi muội,
sau này cùng nhau nói chuyện, mua sắm mới vui. Cũng có lúc muội phải ra
ngoài chứ, phải không nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.