TỨ QUÝ CẨM - Trang 1562

Sở Mậu lập tức nhảy xuống hồ, bơi về phía A Vụ.

Chẳng mấy chốc hắn đã bơi về chỗ A Vụ, tay luồn qua nách đỡ lấy cả

người nàng bơi về phía bè trúc, một tay dựa vào bè trúc lấy điểm tựa, một
tay ôm A Vụ nhảy lên bè.

A Vụ nằm trong lòng Sở Mậu khẽ run rẩy, nàng uống phải mấy ngụm

nước hồ, lúc này vẫn còn ho, Sở Mậu vừa vỗ vừa xoa lưng cho A Vụ, sợ
nàng bị lạnh, Sở Mậu vội vàng an ủi: “Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta sẽ không
chèo thuyền nữa, không chèo thuyền nữa.”

A Vụ ho đến thắt cả ngực nhưng miệng vẫn nói: “Không, lần sau phải

chèo chứ, ngày mai lại chèo.” Tính hiếu thắng của nàng trỗi dậy, nàng giống
như có thù oán với nước vậy, kiếp trước thì suýt bị đuối nước, kiếp này thì
lúc còn nhỏ vì chạy trốn bọn bắt cóc đã phải nhảy xuống nước một lần, hôm
nay lại không cẩn thận rơi xuống nước, A Vụ nghĩ chuyện xấu chắc không
thể cứ đổ lên đầu nàng mãi được.

“Được, được rồi, đúng là tiểu cô nương!” Sở Mậu ôm A Vụ vào lòng,

dùng cơ thể sưởi ấm cho nàng.

Lã Nhược Hưng đứng trên bờ nhìn cảnh tượng này, lập tức gọi người

ôm chăn bông đến, rồi bảo họ lui, lúc này Sở Mậu mới ôm A Vụ lên, gót
chân giẫm nhẹ trên bè trúc lấy đà bay lên cao, rồi lại đạp nước lần nữa nhảy
vào bờ.

Lã Nhược Hưng không dám nhìn A Vụ, cúi đầu đưa chăn bông, Sở

Mậu lấy chăn bông quấn quanh người A Vụ, vội vàng đưa nàng đến Băng
Tuyết Lâm ở gần nhất.

Một hồi tắm nước nóng, rồi uống nước gừng, bận rộn thêm một lúc nữa

A Vụ mới được bế đặt lên giường, Sở Mậu ngồi bên cạnh hong tóc cho
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.