TỨ QUÝ CẨM - Trang 1563

A Vụ mỉm cười nhìn Sở Mậu, trước đó hắn còn mạnh miệng nói có hắn

thì sẽ không sao hết, kết quả thì lại xảy ra chuyện thế này.

Sở Mậu vừa áy náy vừa bối rối gí tay vào mũi A Vụ, nói: “Là lỗi của

ta, do ta mất tập trung.”

A Vụ nhìn Sở Mậu cười mà còn khó coi hơn là khóc, trong lòng thực

sự không trách hắn chút nào. Trên thực tế, ngay giờ phút Sở Mậu nhảy
xuống nước cứu nàng, trong lòng A Vụ đã gần như không còn cảm thấy sợ
nước nữa, trong mắt nàng chỉ nhìn thấy hắn và cũng biết hắn nhất định sẽ
cứu nàng.

A Vụ dựa sát vào lòng Sở Mậu, ôm lấy cổ hắn, nói: “Thiếp biết điện hạ

sẽ cứu thiếp nên sau đó thiếp không sợ nữa.”

Sở Mậu nhìn sâu vào mắt A Vụ, thấy mắt mình cay cay, lòng lại xót xa,

cô gái trước mắt thật có khả năng nhào nặn trái tim hắn, khiến hắn cảm thấy
có yêu thương thế nào đi nữa cũng đủ.

“A Vụ, A Vụ...” Nụ hôn của Sở Mậu phủ lên khắp mặt nàng, tất cả tình

ý của hắn đều nằm trọn trong tiếng gọi khe khẽ liên tiếp vang lên ấy.

“Hắt xì...” Lúc A Vụ hắt xì hơi, Sở Mậu mới dừng lại, lấy chăn quấn lại

cho nàng một lần nữa, rồi tiếp tục hong tóc.

Ngày hôm sau, Sở Mậu sai người đem tất cả đồ đạc của A Vụ chuyển

đến Băng Tuyết Lâm, Lã Nhược Hưng đem người đến Ngọc Lan Đường bắt
đầu đo đạc, Sở Mậu kéo A Vụ vào thư phòng.

A Vụ kỳ lạ hỏi: “Mấy ngày nữa điện hạ không phải lên triều sao?”

“Hai ngày nữa bệ hạ sẽ đi Tây Uyển tránh nóng, nên đặc miễn lên triều

sớm mấy hôm.” Sở Mậu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.