TỨ QUÝ CẨM - Trang 1592

A Vụ đi tới Phật đường, lặng lẽ nhắm mắt quỳ trên bồ đoàn, hai tay

chắp lại trước ngực, tâm trạng rối như tơ vò. Lần này nàng tới đây không
phải là để cầu xin sớm sinh quý tử, chỉ vì mong tâm tĩnh mà thôi. Hai ngày
nay lòng nàng hết sức phiền muộn, nhưng khổ nỗi không có chỗ nào để phát
tiết, vừa rồi ngửi thấy mùi đàn hương tỏa ra từ nơi này nên nàng mới bước
vào đây.

A Vụ ở lại trong Phật đường hơn nửa ngày rồi mới dẫn theo Tử Nghi

và Băng Sương ra ngoài. Lần này nàng chọn một con đường khác, từ Ánh
Nguyệt Đình đi qua Diệu Hư Trai rồi mới về Diên Gia Đường. Con đường
này xa và vắng vẻ nhất, hiếm có người qua lại, đặc biệt là trong thời tiết
nóng nực thế này, đừng nói là người, ngay cả sâu bọ cũng chẳng muốn ló
đầu ra khỏi chỗ râm mát.

Ba người A Vụ đi tới phía sau Diệu Hư Trai, đang định rẽ thì A Vụ bất

ngờ nhìn thấy một góc áo, thế là vội vàng rụt người về phía sau. Nếu nàng
nhớ không nhầm, đó chính là áo của Sở Dũ. A Vụ không muốn gặp lại con
người này, ánh mắt của hắn thực sự quá đáng ghét. Tử Nghi và Băng Sương
đi theo A Vụ trong Tây Uyển, lúc nào cũng cực kỳ cảnh giác, đột nhiên nhìn
thấy A Vụ như vậy, bọn họ đều lập tức dừng chân, nín thở, không dám để
phát ra tiếng động nào.

A Vụ nấp ở phía sau bức tường, chờ Sở Dũ đi vào trong khu rừng phía

trước rồi mới dám thở hắt hơi thành tiếng.

Khu rừng đó cực kỳ rậm rạp, còn có chút âm u. Sở Dũ một mình tới

đây vào lúc này, còn không quên ngó nghiêng bốn phía vẻ cảnh giác, A Vụ
nhìn mà không khỏi lập tức sinh lòng hoài nghi.

“Tới đó xem sao.” A Vụ thấp giọng nói.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của A Vụ, trong rừng không chỉ có một

mình Sở Dũ. Cho dù A Vụ không dám đi tới quá gần, nhưng chỉ dựa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.