TỨ QUÝ CẨM - Trang 1590

A Vụ hơi nhún người đáp lễ, vốn định đi luôn nhưng lại thấy Sở Dũ

vẫn đứng đó không động đậy, nhìn chằm chằm vào mình, khóe miệng hơi
nhếch lên nở một nụ cười mỉm mà hắn tự cho rằng là phong lưu tuấn tú.

Hôm nay A Vụ mặc một bộ cung trang màu trắng ngà, may bằng vải

lụa mỏng, trên eo thắt một dải dây lưng trắng rộng khoảng hai bàn tay, phía
dưới treo một chiếc túi thơm thêu hình hai con cá, trông dáng vẻ thật là
thanh nhã đáng yêu vô cùng, khiến Sở Dũ nhìn mà khó lòng dời bước đi
được.

A Vụ lòng thầm chán ghét, sao nam nhân của Sở gia ai cũng háo sắc

như vậy chứ? Ngũ Hoàng tử tạm chưa xét tới, nhưng một kẻ trông cũng ra
dáng quân tử như Lục Hoàng tử mà không ngờ cũng như vậy.

A Vụ không nhìn Sở Dũ, quay sang quan sát người bên cạnh hắn.

Người này khoảng ba mươi tuổi, mặt chữ quốc, vóc người cao lớn, giống
như một võ tướng. Bên cạnh hai người này không hề có gã tùy tùng nào, lại
đi ở nơi vắng vẻ như vậy, chắc hẳn đang ngấm ngầm bàn chuyện gì kín đáo,
nhưng lại bị A Vụ vô tình bắt gặp.

“Lục Hoàng tử vừa tới Tây Uyển đúng không? Vậy ta không làm phiền

nữa.” A Vụ cố kiên nhẫn nói ra hai câu, sau đó làm bộ như không hề nhìn
thấy người bên cạnh, cứ thế xoay người đi luôn.

Sở Dũ và Hùng Nghị An không hẹn mà cùng xoay người lại, nhìn theo

bóng lưng tha thướt của A Vụ.

Hùng Nghị An là một người thô lỗ, không kìm được nuốt một ngụm

nước bọt, nói: “Không ngờ Kỳ Vương phi lại là một nữ nhân mỹ miều như
vậy, xem cái mông với cái eo kia kìa, đúng là chỗ nào ra chỗ đó.”

Sở Dũ sớm đã nghe quen những lời thô tục của Hùng Nghị An nhưng

hôm nay nghe hắn nói vậy, trong lòng vẫn có chút không thoải mái. “Sắc
dục chính là lưỡi dao lóc thịt người ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.