TỨ QUÝ CẨM - Trang 1777

“Đổng Như My sống với mục đích duy nhất là giải oan cho Đổng gia,

ta với nàng ta chẳng qua là cùng nhận lấy thứ mình cần thôi.” Sở Mậu nói.

Nghe Sở Mậu nói như vậy, A Vụ thậm chí chẳng cần hỏi Sở Mậu xem

đã an bài Đổng Như My làm một quân cờ cho mình từ khi nào, chỉ e ngay từ
trước khi xuống Giang Nam hắn đã có sẵn kế hoạch. A Vụ còn nhớ khi đó
Sở Mậu từng nói mưu sĩ của hắn là Phó Dĩ Thế sắp xuống Giang Nam, còn
hỏi nàng có thích thứ gì không. Đây đã là chuyện từ mấy năm trước rồi, mà
Phó Dĩ Thế xuống Giang Nam hiển nhiên là nghe theo mệnh lệnh của Sở
Mậu.

“Đổng Như My diễn kịch quả là tài tình.” A Vụ khẽ cười tự giễu.

“Trái tim của nữ nhân các nàng thực ra cứng rắn hơn so với trong tưởng

tượng của nam nhân rất nhiều.” Sở Mậu hơi nhếch khóe môi, nở một nụ
cười mà ý cười không hề xuất hiện nơi đáy mắt.

“Bây giờ Đổng Như My treo cổ tự vẫn như thế, liệu đã có thể vào

Thanh Hòa Viên được chưa?” A Vụ hỏi.

“Người vợ kết tóc của Lận Thắng Chấn đã qua đời, y không chịu lấy vợ

mới, vẫn luôn muốn nạp Đổng Như My vào phủ, đáng tiếc lão thái thái nhất
quyết không chịu đồng ý, Lận Thắng Chấn vì hết cách nên mới đành đưa
nàng ta tới Kiều Viên như vậy.” Sở Mậu nói.

A Vụ cười lạnh một tiếng. “Ồ, hóa ra y muốn để Đổng Như My đi theo

điện hạ, từ đó có thể hưởng vô số vinh hoa phú quý, sau này nhân tiện giúp
đỡ Tào bang luôn, đúng vậy chăng?”

“Hai người bọn họ chẳng qua là mạt cưa mướp đắng mà thôi. Có điều

Lận Thắng Chấn cũng có đôi chút chân tâm, nếu không đã chẳng chịu vì
Đổng Như My mà không cưới vợ như thế. Chữ “hiếu” đè xuống đầu, y cũng
chẳng có cách nào khác cả.” Sở Mậu nói. “Hãy cứ chờ xem Lận Thắng Chấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.