TỨ QUÝ CẨM - Trang 1917

nàng vẫn không hiểu lắm, nhưng một số thói quen của chàng, A Vụ vẫn hiểu
rất rành rẽ. Chàng nói ra như vậy, thực tế đã hạ quyết tâm rồi.

A Vụ lắc lắc đầu nhìn Sở Mậu, nhưng Sở Mậu đâu thể thấy nàng. A Vụ

đưa tay kéo Sở Mậu lại, tay nàng cứ thế xuyên qua thân thể chàng.

Sở Mậu đứng lên, tiến thẳng về phía hậu cung, dọc đường có lẽ chàng

cũng suy nghĩ về những lời can gián của đám người Hạ Niên Phưong, nhưng
tới nội thất thì A Vụ đã thấy chàng nắm lấy cán đao bên cạnh giường kéo vạt
áo rồi đâm xuống.

A Vụ vừa thấy máu Sở Mậu chảy ra, chỉ kịp hét lên một tiếng lập tức

ngất lịm đi.

Không biết có phải vì cảm ứng với máu của chân long thật hay mèo mù

vớ cá rán mà lục thần của A Vụ thực sự đã trở về vị trí cũ.

“Nương nương, người tỉnh rồi, người cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!”

Minh Tâm cùng mấy a hoàn bên cạnh khấp khởi mừng vui, không quên cho
người tới điện Càn Nguyên hồi báo.

“Mau mau về báo lại với Lữ công công, nói Hoàng hậu nương đã tỉnh

lại rồi.” Minh Tâm nói.

A Vụ vừa tỉnh lại, thân mình còn hư nhược. Nàng dùng một chút canh,

ổn định lại dạ dày đã suy yếu, dựa vào giường ngồi lặng không nói không
rằng. Nàng nhớ lại tình hình Sở Mậu bên kia, nhưng không thể lên tiếng hỏi.

Lúc này phía cung Trường Lạc của A Vụ căn bản chưa nghe thấy tin

kia, đại khái tất cả đều là mật thám của Sở Mậu. Thái độ của A Vụ không
thể mềm yếu đi một chút, nàng cũng không thể ở vào thế biết rõ đã vô vọng
mà vẫn cho Sở Mậu một chút hy vọng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.