TỨ QUÝ CẨM - Trang 1933

gặp chuyện e rằng đã lan truyền ra ngoài, lòng người hoảng hốt không yên,
nhất định có người thừa dịp làm càn.”

A Vụ nói rất thẳng thắn, Đường - Vinh hai vị Các lão không dám chối

từ, phục lạy cáo lui, hiện giờ chẳng phải là lúc chôn chân ở đây biểu hiện
lòng trung thành.

A Vụ cầm lấy tráp, nhìn Sở Mậu nằm trên giường – người này dụng

tâm thâm sâu, gan lớn cùng mình, ngay cả tính mệnh cũng dám đem ra đánh
cược, có lẽ bọn họ thực sự đã tới bước cuối cùng rồi.

Ban đầu, A Vụ vì chuyện Sở Mậu bị thương mà nhói lòng, nhưng hiện

giờ tinh thần ổn định lại rồi, nghĩ tới những điều Sở Mậu đã an bài, A Vụ
hận đến nghiến răng, chàng làm sao dám, làm sao dám dùng chính mạng
mình đánh cược, bức nàng vào sự đã rồi!

Nhìn Sở Mậu giờ đây nằm yên trước mắt không hề lên tiếng, A Vụ hận

không thể cắn cho chàng tỉnh lại, sớm biết chàng dám mang mạng mình ra
làm trò đùa như vậy, chẳng thà nàng cho chàng một kiếm là báo được thù
giết mẹ, nói không chừng còn có thể tu được kiếp sau.

Hạ Niên Phương dẫn theo hai vị thái y khác đến, bắt đầu rút kiếm ra,

quay đầu nhìn A Vụ, nói: “Nương nương.”

A Vụ siết chặt tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay. “Rút đi.”

A Vụ nói dứt lời, cũng nhanh chóng lao ra khỏi nội điện, nàng tự nói

với chính mình đây là những điều Sở Mậu tự chuốc lấy, bất luận sống hay
chết đều do chàng tự quyết định lấy. A Vụ vừa chạy vừa lau lệ ướt đẫm trên
mặt.

Sở Mậu là nhân vật thế nào, thân thủ ra sao không cần bàn tới, thân vệ

và ám vệ của chàng đâu phải phường đầu đường xó chợ, lần cung biến trước
đây chàng còn có thể tự tin nắm chắc mình có thể khống chế được, huống hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.