TỨ QUÝ CẨM - Trang 1934

hiện giờ chàng đã trở thành chủ nhân cấm cung này. A Vụ không tin thích
khách có thể vô thanh vô tức xông tới trước mặt chàng. Hơn nữa, A Vụ nghĩ
mãi không ra vì sao thích khách kia lại nhắm vào mình, mặc dù nàng đắc tội
với không ít người, nhưng kẻ chết đã chết rồi, người đi cũng đi rồi, nghĩ lại
chẳng có ai đủ khả năng làm ra những chuyện như thế.

Nhưng mà, Sở Mậu lại lao ra đón lấy một kiếm nhắm vào nàng, A Vụ

không biết chàng cố tình nhận thêm thương tích bất kể đã bị thương hay có
tính toán chu toàn trước khi hành động, còn cả câu “thật xin lỗi” trước lúc
bất tỉnh nữa, rốt cuộc có ý gì?

A Vụ ngơ ngẩn nghĩ, là có lỗi vì chàng không thể che chở bảo vệ nàng

được sao? Hay có lỗi vì những chuyện chàng đã gây ra?

A Vụ rúc vào một góc ngoài hành lang, ôm gối bưng mặt khóc, đến tận

khi tiếng Lã Nhược Hưng vọng tới bên tai nàng: “Nương nương, Hoàng
thượng đã cầm được máu rồi. Hạ Viện chính nói, hai ngày nữa sẽ ngừng sốt,
tỉnh lại, như vậy tính mạng không còn gì đáng ngại nữa.”

A Vụ vẫn chưa chịu ngẩng đầu lên.

Lã Nhược Hưng lại nói: “Tên thích khách bị Hoàng thượng đánh gục

đã bị bắt, vừa rồi bộ Hình mới dâng lời khai lên.”

Lúc ấy A Vụ mới chịu ngẩng đầu lên. “Đem tới đây cho bổn cung

xem.” A Vụ đang giữ nhiệm vụ giám quốc, chút quyền lực này là đương
nhiên phải có.

Lã Nhược Hưng thoáng ngừng giây lát, hắn vốn tưởng tính mạng

Hoàng thượng nguy ngập sớm tối thì trái tim băng giá của Hoàng hậu cũng
sẽ mềm xuống một chút, tốt xấu gì cũng ghé thăm người, thật không ngờ
Hoàng hậu chỉ để ý tới lời cung khai kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.