TỨ QUÝ CẨM - Trang 2054

được mấy tuổi đầu.” Lúc Sở Mậu đã trưởng thành rồi Loan Nương vẫn còn
là tiểu nha đầu vắt mũi chưa sạch.

Mắt A Vụ đã bắt đầu ươn ướt, bởi Sở Mậu luôn né tránh không trả lời

thẳng câu hỏi của nàng.

Sở Mậu thở dài một tiếng, hôn xuống giọt lệ trên khóe mắt nàng.

“Trong lòng nàng, ta là kẻ như vậy sao? Tùy tiện thấy đẹp mắt sẽ động tâm?
Vậy nói thật, dáng vẻ Tương Tư lẽ nào kém vậy sao?”

A Vụ lập tức bù lu bù loa lên: “Thiếp biết chàng không phải người như

vậy, nhưng thiếp vẫn khó chịu khi nghe chàng nói vậy.”

A Vụ rúc vào chăn khóc lóc, Sở Mậu nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng nàng.

“Nàng và Loan Nương có gì giống nhau chứ, trong lòng ta, A Vụ nhà chúng
ta vĩnh viễn là độc nhất vô nhị, cũng là tuyệt nhất. Mỹ nhân chia thành hai
loại, một loại thoạt tiên nhìn qua thấy thật kinh diễm, dần dần rồi cũng bình
thường; loại còn lại, khiến ngươi không thể rời mắt đi được, càng nhìn sẽ
càng thấy đẹp, càng xem càng thấy ý vị.”

Hai mắt A Vụ ướt đẫm lệ, mơ màng nhìn Sở Mậu. “Loan Nương là loại

thứ nhất sao?” A Vụ muốn thấy Sở Mậu gật đầu.

Quả nhiên Sở Mậu gật đầu thật, mỹ nhân trên đời bao kể xiết, nhưng

trải qua năm tháng không suy chuyển, khiến người ta vẫn phải thốt lên kinh
diễm thực không nhiều lắm.

A Vụ lại hỏi tiếp: “Thiếp là loại thứ hai?”

Sở Mậu cười nói: “Nàng đúng là không biết xấu hổ chút nào hết.”

A Vụ nín khóc mỉm cười, ôm chầm lấy cổ Sở Mậu, chụt chụt hôn

xuống mấy cái. Lòng nàng đã có thể an tâm được rồi, kiếp này so với kiếp
trước, dẫu sao cũng là đối lập bên trong, nhưng Loan Nương chính là mâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.