TỨ QUÝ CẨM - Trang 2052

“Nguyên Dung Mộng và Trịnh Loan Nương đều là biểu muội của

chàng còn gì!” Lúc ghen tuông, đầu óc A Vụ xoay mòng mòng.

“Thế nên nàng thấy ta có lúc nào có tâm tư khác với bọn họ không?”

Gia Hòa Đế bệ hạ cũng thực rõ ràng.

A Vụ xoay người nhào lên người Hoàng đế bệ hạ. “Vậy ý Hoàng

thượng chính là, nếu bọn họ không phải biểu muội của người, người sẽ có
tâm tư khác sao?” Giọng điệu của nàng nguy hiểm dị thường.

Ngay cả người trầm ổn như Sở Mậu cũng nhịn không được tâm can run

lên, phải cẩn thận chọn lựa câu chữ mới trả lời: “Không phải Hạ Niên
Phương nói trẫm cần chú ý nghỉ ngơi điều dưỡng cho tốt sao. Đã trễ thế này
rồi, nàng xem…”

A Vụ nhéo tai Sở Mậu, nói: “Hoàng thượng còn muốn ngủ, nô tỳ lại

không ngủ được, nô tỳ vẫn còn âm hư, Hoàng thượng có còn nhớ đó
chăng?”

Sở Mậu che tai mình, thở dài đáp: “A Vụ, nàng nói chuyện có đạo lý

chút được không? Ta căn bản không thể nhớ được nàng kiếp trước ra sao, có
phải không? Có điều, theo ta thấy nếu kiếp trước nàng là con gái của Phúc
Huệ thì ngay từ đầu ta đã xác định không thể gần gũi với nàng, vì thế sẽ
tránh nàng, đã vậy liệu còn có thể phát sinh được chuyện gì. Huống hồ, cái
nếu của nàng rõ ràng là cố tình bày ra, bất kể ta trả lời thế nào cũng khiến
nàng tiếp tục hồ nghi. Trừ khi nàng có thể đổi gương mặt này đi, thử xem ta
còn động tâm vì nàng hay không mới được.”

Sở Mậu nói quả thực rất có lý, A Vụ cũng biết mình đang cố tình gây

sự, nhưng nàng vẫn tin chắc rằng dung mạo chính là một trong những lý do
quyết định. “Kiếp sau Hoàng thượng có thể tìm được thiếp không?” A Vụ
nhìn Sở Mậu hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.