TỨ QUÝ CẨM - Trang 2101

Quân Tập là tên tự của Cố Đình Dịch.

A Vụ theo tiếng gọi nhìn tới, chỉ thấy Cố Đình Dịch làm nghiêng chén

rượu trong tay. A Vụ nhìn hắn, Cố Đình Dịch cũng nhìn A Vụ tới không rời
mắt. Y đã nhiều năm rồi chưa gặp lại A Vụ, cũng có thể sau này vĩnh viễn
không còn cơ hội đó nữa, Cố Đình Dịch quả thực tham lam nhìn ngắm nàng.

Mắt A Vụ nhịn không được đã hơi ươn ướt, bởi vì nhị ca của nàng, Cố

Đình Dịch năm xưa tựa như chi lan ngọc thụ sao có thể già nua yếu nhược
như vậy. A Vụ quả thực không còn mặt mũi nào đối mặt với y, lúc trước
chính nàng đã hại mẫu thân, cũng hại luôn y, con người y vốn nên có tiền đồ
tốt.

“Nàng dám khóc cho trẫm xem!” Tiếng Sở Mậu nghiến răng nghiến lợi

vang lên bên tai A Vụ.

A Vụ không dám chớp mắt sợ lệ nóng sẽ tuôn tràn qua mi, quay đầu

oán hận nhìn Sở Mậu, nhấc chân đá lên mu bàn chân của chàng một cái thật
đau.

Những người khác lúc này đều là mắt nhìn mũi, mũi cắm xuống nhìn

ngực, chậm rãi uống rượu, không ai dám ngẩng đầu, ai dám ngẩng đầu nhìn
thẳng Đế Hậu cơ chứ? Chỉ riêng mình Lăng Dụ, lá gan hắn lớn như trái dưa
hấu, nhìn A Vụ không chớp mắt.

Con người Lăng Dụ có một tật xấu, thấy mỹ nhân chân lập tức mềm

nhũn, đi cũng không đặng, xem thế nào cũng không đủ.

Lăng Dụ lúc này thực đã tiêu hồn tán cốt, lúc trước hắn nghe nói Huyện

chủ Linh Nhu là mỹ nhân trên đời hiếm gặp, đã lén nhìn trộm một lần, quả
thực rất đẹp, khi ấy cổ Lăng Dụ đã mềm nhũn ra, còn cho rằng Hoàng đế bệ
hạ nếu không phải đồ ngốc thì chính là bất lực, hiện giờ mới biết kẻ ngốc
chính là mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.