TỨ QUÝ CẨM - Trang 212

“Việc này muội không phải lo, đến đó tất có diệu kế.” Đường Âm cực

kỳ tự đắc.

Khi cả người lẫn xe ngựa ra khỏi cổng, A Vụ mới chợt nhận ra bọn họ

thật quá ngông cuồng, dám đi ngắm trộm một nam nhân trẻ tuổi. A Vụ cảm
thấy chuyện này thật lạ, giống như hồi nhỏ nàng thích làm đẹp, hay mặc
trộm váy áo của Trưởng Công chúa, dù không phù hợp nhưng cực kỳ thích
thú.

Những thiếu thốn thời thơ ấu chính là tiếc nuối suốt cuộc đời con

người. A Vụ may mắn còn có kiếp sau nên muốn bù đắp cho những tiếc nuối
của kiếp trước, ví dụ như cùng đám bạn bè thân thiết nghịch ngợm một
phen.

Thế là trong lòng A Vụ không còn cảm thấy băn khoăn, khó xử nữa.

Kỳ Vương phủ ở phía tây kinh thành, từng là dinh thự của Thánh

thượng hồi xưa, giờ đã tặng cho Tứ Hoàng tử - chính là Kỳ vương Sở Mậu.
Kỳ Vương phủ có Tương Tư Viên, là một trong số bốn vườn hoa nổi tiếng
nhất kinh thành, lưng tựa vào Hồ Trì.

Xe ngựa của Đường gia dừng ở ngõ nhỏ cổng sau của Kỳ Vương phủ,

từ đây có thể nhìn thấy người của Vương phủ ra vào từ cửa sau.

Người phu xe không hề biết mấy cô nương tại sao lại bảo hắn đỗ xe ở

đây. Hắn nghĩ các cô nương này ra ngoài là muốn đi ngắm đồ trang sức,
trong ngày sinh thần của Đường Âm, Đường phu nhân thường để mặc cho
con gái làm gì tùy thích. Bà thấy con gái dù bướng bỉnh, nghịch ngợm
nhưng lại thông minh lanh lợi, sẽ không gây chuyện.

Nhưng rõ ràng Đường phu nhân đã đánh giá thấp đám nhóc. Mặc dù

Đường Âm mới chín tuổi, nhưng Hồ Nhã Hòa đã mười tuổi, Tô Niệm mười
một tuổi, Liễu Hòa Huyên và Cố Tích Huệ đều mười hai tuổi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.