TỨ QUÝ CẨM - Trang 213

Các tiểu cô nương ngồi trong xe ngựa nói chuyện ríu rít, vô cùng hào

hứng, còn lén vén tấm rèm che chăm chú nhìn về phía cửa hậu của Vương
phủ, thấy ai bước ra, các nàng đều “A...” lên một tiếng, nhưng thấy đó
không phải là Sở Mậu thì ảo não than “Ồ...”

Đến khi mặt trời đã chiếu chếch về mé tây thì mới thấy Sở Mậu khoác

áo choàng dài màu xanh lam ngọc thêu hoa hải đường về phủ.

Sở Mậu là chủ nhân của Vương phủ, đáng lẽ nên đi cửa chính, nhưng

thỉnh thoảng hắn cũng về phủ bằng cửa hậu. Đường Âm dẫn mấy người bạn
đến đây may thì gặp thôi, chứ không nghĩ lại có thể gặp được.

Sở Mậu từ trên ngựa nhảy xuống, chiếc áo choàng màu lam ngọc còn

có thêm một lớp vải lụa mỏng màu xanh sáng, càng làm nổi bật khuôn mặt
ôn hòa, phong độ, sáng đẹp như ánh trăng treo trên bầu trời, lấp lánh như vì
sao giữa đêm khuya. Toàn thân hắn toát lên vẻ thần bí, cộng thêm thân phận
hoàng tử cao quý, nên cho dù tướng mạo hắn có được sáu phần thì trong mắt
các tiểu cô nương này cũng đã lên đến mười phần.

Hồ Nhã Hòa, Tô Niệm nhìn đờ đẫn, ngay cả Liễu Hòa Huyên đã đính

hôn rồi cũng đỏ mặt. Hai cô gái họ Hồ và Tô còn tranh ngồi chỗ rèm cửa có
tầm nhìn gần nhất.

A Vụ thích thú nhìn bộ dạng ngây ngốc của Hồ Nhã Hòa và Tô Niệm,

quay sang nhìn Cố Tích Huệ thì thấy mặt tỷ ta đỏ ửng, ngay cả cần cổ của
Liễu Hòa cũng đỏ hồng lên, chỉ có Đường Âm và A Vụ là vẫn bình thường.

Có lẽ do việc tranh chỗ của Hồ Nhã Hòa và Tô Niệm quá ồn nên Sở

Mậu đang bước vào cổng bỗng dừng lại, ngoái đầu nhìn về hướng có chiếc
xe ngựa đỗ, đưa mắt liếc nhìn thị vệ Lưu Hướng đi bên cạnh.

A Vụ đương nhiên không nhìn thấy hành động này của Sở Mậu, còn

hai người họ Hồ, họ Tô kia thì sớm đã bị mỹ nam làm cho híp hết mắt, mất
hết cả cảnh giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.