TỨ QUÝ CẨM - Trang 2125

Sở Mậu đau đầu váng óc. “Ta không hề có ý đó, chẳng phải sợ nàng

sau này chuyển dạ sinh con sẽ đau đớn sao? Nàng nghĩ kĩ mà xem, nếu thai
càng lớn sau này chẳng phải nàng sẽ càng bị giày vò sao?”

A Vụ vẫn khóc thút thít không thèm để ý.

Sở Mậu dỗ A Vụ, từ bé ngoan, bảo bối ngoan, hảo tổ tông... đều đem ra

gọi, nhưng tất thảy đều vô hiệu.

“Được rồi, nàng nói đi, muốn ta phải thế nào đây, A Vụ.” Sở Mậu hoàn

toàn đầu hàng rồi.

A Vụ ngẩng đầu nhìn Sở Mậu, nói: “Thiếp cũng không biết nữa.” A Vụ

nức nở ngẩng đầu tiếp. “Nhưng thiếp không thể kiềm chế được.”

Cảm xúc của phụ nhân mang thai chợt đến chợt đi, xoắn xuýt không

hiểu nổi.

Bất kể thế nào, Hoàng đế bệ hạ vẫn phải chịu đựng, chịu thẳng tới ngày

A Vụ sinh.

Thật không may hôm đó đúng vào ngày lâm triều. Ban đêm, bụng A

Vụ cứ cách nửa canh giờ lại đạp một lần, nàng sợ ảnh hưởng tới giấc ngủ
của Sở Mậu, căn bản không dám nói ra. Càng gần tới ngày dự sinh, Sở Mậu
lại càng căng thẳng, thậm chí còn căng thẳng hơn người đang mang thai là
nàng, thường xuyên nửa đêm canh ba đứng lên đi lòng vòng, A Vụ rất lo sẽ
khiến Sở Mậu sợ hãi.

Huống hồ mấy tháng nay, A Vụ đã bắt đầu hiểu được chuyện sinh nở,

từ lúc đau bụng bắt đầu có quy luật tới khi sinh còn khoảng nửa ngày nữa,
không cần gấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.