TỨ QUÝ CẨM - Trang 348

Vinh tam gia ngồi sát đầu giường, vội vàng đỡ A Vụ vào gối dựa. “Mau

mang thuốc lại đây cho cô nương.”

A Vụ nghe giọng nói của Vinh tam gia, toàn thân cảm thấy khó chịu

liền nhào về phía Thôi Thị đang ngồi ở cuối giường rồi ôm chầm lấy bà.
Vinh tam gia biết con gái quấn mẹ, vội vàng đổi chỗ cho Thôi Thị.

Vinh Ngân, Vinh Giới đều bước đến hỏi han ân cần, nhưng A Vụ nhất

quyết không nhìn Vinh tam gia lần nào.

Vinh tam gia cũng cảm nhận thấy sự bất thường của con gái, tuy nhiên

nhất thời không rõ mình đã làm gì đắc tội với con, đến khi Vương di nương
bưng thuốc bước vào, Vinh tam gia mới chợt hiểu ra.

Vinh tam gia đỡ lấy bát thuốc từ tay Vương di nương, không nhìn cô ta

cái nào, chỉ nói: “Ở đây đã đủ loạn rồi, nàng còn muốn loạn nữa à, mau về
phòng đi.”

Vương di nương không ngờ vẻ đẹp của mình lại trưng ra cho kẻ mù

xem, đã thế còn cố tỏ ra quan tâm lục tiểu thư, nhưng không những không
được khen mà lại còn bị ghét thêm.

Về chuyện Vinh tam gia đối xử với Vương Thị, đó không phải là sự

sủng ái mà cô ta tưởng, chẳng qua chỉ là một thứ tô điểm thêm cho cuộc
sống của ông, dạo gần đây Thôi Thị hay giận dỗi ông, hai vợ chồng làm mặt
lạnh với nhau nên ông mới đến phòng Vương Thị vài buổi. Thêm nữa là
Vương Thị hầu hạ rất chu đáo, Vinh tam gia học được không ít chiêu của cô
ta, lại thêm đàn ông hay ham của lạ nên mới có cảnh tượng như hôm trước.

Nhìn bát thuốc trong tay Vinh tam gia, A Vụ lại nhớ đến chuyện hai

người họ làm liền cảm thấy buồn nôn, lắc đầu không chịu uống.

Đến tận lúc này, A Vụ vẫn chưa dám nhìn Vinh tam gia. Cứ nhìn thấy

ông là nàng lại nhớ đến chuyện kinh tởm tối qua. A Vụ có quyết định “kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.