TỨ QUÝ CẨM - Trang 368

ta cũng được thơm lây sao?”

“Cô mong thơm lấy cái gì? Nó leo lên cao rồi lại không giẫm cô chết

mới lạ!” Lão thái thái mắng. “Cái loại tiện nhân đó mà lại cho chúng ta
hưởng phú quý sao? Cô đừng nằm mơ nữa.”

Đại phu nhân không muốn phản bác ý của lão thái thái vì bà biết lão

thái thái hận tam phòng đến tận xương tủy. Bị lão thái thái đứng giữa thế
này, cho dù đại phu nhân có muốn giao hảo với tam phòng cũng không có
cách nào.

Lão thái thái biết tin này xong liền thả ngay Thôi Thị đầu tóc rối bù,

mặt mày trắng bệch về, còn đặc biệt dặn dò: “Vợ lão tam này, mấy ngày qua
làm con vất vả quá, con về nhà nghỉ ngơi vài ngày đi, lấy thẻ bài ở chỗ đại
tẩu rồi mời đại phu kê thuốc bồi bổ cơ thể nhé!”

Thôi Thị tự nhiên được lão thái thái quan tâm như thế thì chỉ biết kinh

ngạc về phòng, còn tưởng tấm lòng hiếu thảo của bà đã làm cho mẹ chồng
cảm động. Đến tối Vinh tam gia về, bà vui mừng hớn hở đem chuyện này kể
cho chồng nghe, muốn được ông khen ngợi.

Vinh tam gia chỉ cười nhạt vuốt má Thôi Thị: “Mấy ngày qua vất vả

cho nàng rồi, mẹ nói đúng đấy, nàng nên tìm đại phu kê đơn thuốc bồi bổ cơ
thể, ta còn mong nàng sinh cho ta thêm một khuê nữ nữa.”

Thôi Thị đỏ bừng mặt, xấu hổ lườm Vinh tam gia. “Chàng nói gì vậy,

thiếp tuổi tác thế này còn sinh con cái gì nữa?” Mấy hôm túc trực ở phòng
của lão thái thái, Thôi Thị cũng tiếp xúc nhiều hơn với nhị phu nhân, với
kinh nghiệm của bà thì cái thai trong bụng nhị phu nhân chẳng qua chỉ là
màn kịch lừa gạt để trói chân nhị lão gia.

“Nàng già gì chứ, ta thấy nàng chẳng khác lúc mới về phủ là bao.”

Vinh tam gia ôm Thôi Thị vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.