TỨ QUÝ CẨM - Trang 421

Mặc kệ Vương di nương kêu gào thảm thiết, Vinh tam gia cũng không

còn thương hoa tiếc ngọc được nữa, trong lòng chỉ có sự phẫn nộ, cô ta lại
dám nguyền rủa cả ông, có phải vì ông lạnh nhạt với cô ta không? Thật là
một ả đàn bà độc ác! Nhất thời nghĩ đến chuyện cô ta là do lão thái thái ban
cho, ông càng cảm thấy phẫn nộ, giơ chân đạp phắt Vương di nương đang
sáp đến gần.

Vương di nương ngã sõng soài ra đất, biết lần này thế là hết thật rồi.

A Vụ mặc y phục chỉnh tề đứng ở góc sân, thưởng thức thời khắc kế

hoạch diễn ra đúng theo trù tính của nàng. Phải nói rằng đó là do Vương di
nương tự tìm đến đường chết, nếu cô ta không gian xảo, hợp tác với Phùng
đạo bà thì đâu có ngày hôm nay? A Vụ không bắt ép cô ta, chỉ là giúp cô ta
dọn sạch chướng ngại vật mà thôi.

Đương nhiên A Vụ cũng không phải là không làm gì. Hôm dặn dò Tử

Nghiên xong xuôi, Tử Nghiên về báo lại rằng Vương di nương đã làm một
hình nhân bằng vải để trong phòng, như thế có nghĩa là A Vụ không cần
phải làm bẩn tay mình nữa. Nàng chỉ dặn Tử Nghiên một câu: “Đúng là tự
gây nghiệp chướng! Thế cũng tốt, ngươi chỉ cần canh chừng cẩn thận là
được.”

Lý do A Vụ không tự vạch trần Vương di nương là vì đã có người khác

thay nàng làm việc này, như vậy mọi người và Vinh tam gia cũng sẽ không
nghi ngờ nàng.

Giờ thì A Vụ hoàn toàn coi như không liên quan, chẳng ai có thể nghi

cho nàng. Đại phu nhân làm việc nhanh gọn, trước đó chẳng ai biết gì về
chuyện này, Thôi Thị, A Vụ và đám nha hoàn đều không nghi ngờ gì, tội của
Vương di nương thì đã rõ như ban ngày. Mà chuyện này càng không phải là
người của lão thái thái làm, Vương di nương tự lấy đá đập vào chân mình thì
đúng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.