TỨ QUÝ CẨM - Trang 422

“Lôi cô ta ra ngoài đánh chết cho ta!” Thôi Thị giận đến nỗi tay run

run.

A Vụ liền nhào đến ôm lấy Thôi Thị, nói: “Mẹ, đừng mà!”

“Con đang làm gì vậy, sao lại xin cho cô ta, con có biết cô ta muốn rủa

chết cha con không hả?” Thôi Thị đẩy A Vụ ra.

Vương di nương không ngờ A Vụ lại cầu xin cho mình, vội vàng nói:

“Tam gia, phu nhân, không phải nô tỳ! Nô tỳ bị Phùng đạo bà lừa gạt, hình
nhân đó dùng để dưỡng nhân, không phải dùng để nguyền rủa! Bà ta nói nếu
chịu khó chăm sóc hình nhân vải này thì Vinh tam gia sẽ hồi tâm chuyển ý,
nô tỳ... nô tỳ...”

Vinh tam gia không thể tiếp tục chịu đựng được sự biện bạch của

Vương di nương, cho dù là nguyên nhân gì thì cô ta cũng đã chạm đến giới
hạn cuối cùng của ông rồi.

“Cha, dù sao cũng là một mạng người, lại là người do lão thái thái ban

tặng. Giờ lão thái thái vẫn còn ốm trên giường còn chưa tỉnh lại, không thể
lại để đổ máu nữa.” A Vụ lo lắng nói.

Vinh tam gia nghĩ ngợi một lát, thấy lời A Vụ nói rất đúng, Vương di

nương này còn tồn tại thì chính là điểm yếu của lão thái thái, đương nhiên
giữ lại vẫn tốt hơn là cho chết. Thế nên ông gật đầu nói: “Nhốt cô ta lại,
không cho phép ra ngoài làm chúng ta mất mặt, còn nha hoàn hầu hạ cô ta
thì đem bán đi.”

Trải qua chuyện này, Vinh tam gia không còn thương xót Vương di

nương nữa. A Vụ biết và Vương di nương cũng biết điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.