TỨ QUÝ CẨM - Trang 451

La nhị phu nhân khen: “Dáng vóc đẹp quá, Vinh tam gia đúng là có

phúc.”

Người ngồi cạnh đó nghe La nhị phu nhân nói thì thấy rất khó chịu, liền

bước đến chào Thôi Thị và ngồi xuống hỏi han.

A Vụ đứng bên cạnh nghe La nhị phu nhân nói nhưng nàng không lên

tiếng. Giờ đã biết vì sao lưỡi của La nhị phu nhân lại “dài” nhất kinh thành
rồi.

Thực ra chẳng ai ưa La nhị phu nhân, vì bà ta chuyên bới móc nỗi đau

của người khác, chỉ muỗn giẫm đạp lên vết thương của họ. Bà ta khen di
nương của Vinh tam gia xinh đẹp còn chưa đủ, lại còn nói Vinh tam gia
được đi sứ nước ngoài thì thật có phúc, khiến Thôi Thị tức đến nỗi mắt hoa
lên.

A Vụ chẳng muốn nói chuyện với mấy người này, nàng đã đạt được

mục đích nên chỉ giải thích là mẹ không được khỏe và dìu bà ra về.

Ở tam phòng bây giờ bên cạnh Thôi Thị chỉ có mỗi A Vụ. Vinh tam gia

đi sứ, Vinh Giới lại đến Bạch Hạc Viện, Vinh Ngân đi đến phái Võ Đang xa
xôi, bà lại ốm, mọi chuyện của tam phòng đều do đôi vai bé nhỏ của A Vụ
gánh vác.

Người ta thường nói biết lắm khổ nhiều, nhưng A Vụ không cảm thấy

khổ, ngược lại không có sự quản thúc của Thôi Thị, A Vụ còn cảm thấy tự
do hơn.

A Vụ chăm sóc Thôi Thị, Tử Nghiên chăm sóc A Vụ. Chứng kiến sự

vất vả của cô chủ mấy ngày qua, Tử Nghiên không khỏi đau lòng, dù sao thị
cũng hầu hạ cô chủ bao năm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.