TỨ QUÝ CẨM - Trang 486

Nương thì nhanh chóng nắm bắt được công việc. Sau đó, thị còn biết làm
việc độc lập, thành thạo, đương nhiên đó là chuyện về sau.

Tử Nghiên luôn cảm kích A Vụ vì đã cho thị cơ hội sống lần thứ hai,

đối với thị, ơn nghĩa này chẳng khác nào công sinh thành của cha mẹ.

Năm sau, tức là mùa đông năm Long Khánh thứ hai mươi sáu, Liễu

Kinh Nương mang đến cho A Vụ một tin tốt lành.

“Tiểu thư, vì năm nay Hướng phi nương nương mặc bộ trang phục may

bằng lụa Tuyết Hoa trong dịp yến tiệc Trung thu nên tất cả các phu nhân và
tiểu thư khắp kinh thành đều bắt chước theo. Tuy nhiên vì số lượng sản xuất
loại lụa này ở phía nam có hạn, nếu năm ngoái tiểu thư không dặn dò từ
trước thì chúng ta đã không theo kịp trào lưu này. Bây giờ giá tăng lên gấp
năm sáu lần, chúng ta đã kiếm được một món tiền lớn.” Một người như Liễu
Kinh Nương mà cũng vui mừng kích động.

A Vụ gật đầu. Lý do nàng nhớ chuyện tơ lụa Tuyết Hoa là vì bữa tiệc

Trung thu năm Long Khánh thứ hai mươi sáu đó nàng cũng tham gia và vẫn
còn nhớ như in bộ trang phục bằng lụa Tuyết Hoa mà Hướng Quý phi mặc.
Nữ nhân đã hơn ba mươi tuổi mà mặc bộ trang phục đó vào trong kiều diễm,
xinh đẹp tựa như cô gái hai mươi, ngay cả A Vụ cũng không thể không khen
ngợi cách ăn mặc và trang điểm của bà.

Trong kinh thành này, loại vải nào bán chạy thường phụ thuộc vào các

quý phu nhân. Tuy nhiên A Vụ không nhớ rõ mấy người ngày ấy mặc gì,
nếu nàng không đi dự tiệc năm đó và sự kiện ấy vẫn lưu lại trong ký ức nàng
thì cửa tiệm của họ cũng chẳng thể theo kịp trào lưu mặc lụa Tuyết Hoa này.
Đúng là ông trời phù hộ nên mới cho nàng kiếm được món tiền lớn như thế.

A Vụ nhìn Liễu Kinh Nương đem ngân phiếu và sổ ghi đến. Quá giỏi!

Ngay cả A Vụ cũng kinh ngạc, đúng bốn nghìn lạng bạc. Mặc dù số tiền này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.