TỨ QUÝ CẨM - Trang 528

“Tử Nghiên tỷ!” A Vụ gọi.

Nước mắt của Tử Nghiên cứ thế tuôn rơi, cô biết A Vụ tùy tiện như thế

trước mặt mình là vì nàng coi mình là người nhà, phảng phất tựa như mới
hôm qua cô vẫn còn hầu hạ tiểu thư.

Tử Nghiên bước nhanh đến quỳ xuống đi giày cho A Vụ.

“Tử Nghiên tỷ đừng làm vậy, dù gì bây giờ tỷ cũng là bà chủ mà!” A

Vụ cười.

“Nô tỳ mãi mãi là nô tỳ của tiểu thư.” Tử Nghiên lau nước mắt.

“Nhiều năm rồi mà cảm giác như vừa mới hôm qua, ta còn nhớ mới

sáng sớm Tử Nghiên tỷ đã gọi ta dậy!” A Vụ có chút xúc động.

“Vâng, nhưng bây giờ nô tỳ không nhận ra tiểu thư nữa. Tiểu thư lớn

thật rồi.” Tử Nghiên nhìn A Vụ, có chút sững sờ.

Cậu bé kháu khỉnh bị mẹ nhất thời bỏ quên bước đến kéo ống tay áo

mẹ, ngọng nghịu nói: “Mẹ ơi, tiên nữ tỷ tỷ đấy.”

Giọng trẻ con kháu khỉnh khiến mọi người có mặt đều bật cười. Tử

Phiến vội lấy một vốc kẹo đưa cho cậu bé. “Cháu ngoan, đây là tiên nữ cô
cô.”

Tử Nghiên vội kéo đứa bé lên trước. “Mau mau dập đầu lạy cô chủ đi

con!”

Trước khi đến đây, Tử Nghiên đã căn dặn con nhiều lần, cậu bé là đứa

trẻ thông minh nên ngoan ngoãn dập đầu bái lạy A Vụ.

A Vụ đỡ cậu bé đứng lên, lấy trong hầu bao ra hai nén vàng hình hồ lô

cho cậu bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.