TỨ QUÝ CẨM - Trang 546

Thì ra, La nhị phu nhân đã cho người điều tra rõ ràng chuyện cái nhà

đó. Bà già họ Mạnh là người nhanh nhẹn, khi đứng đợi bên ngoài mãi không
có tin tức gì, bà liền gọi thằng nhóc giúp việc đến giúp, dùng tiền mua chuộc
được một thằng bé chuyên bán hương sáng sớm và một thằng bé chuyên đưa
rau. Bà còn thuê một bà chuyên đi bán hoa, bán chỉ thêu đích thân đến nhà
đó.

Thật không thể tưởng tượng nổi, vì bà phát hiện người đó chính là đại

lão gia của phủ An Quốc Công. Đại bá quan hệ với thiếp của đệ đệ, lại nuôi
dưỡng bên ngoài, đúng là một chuyện mới mẻ, hơn nữa ả tiểu thiếp này còn
sinh cho lão một đứa con trai.

La nhị phu nhân nghe xong lập tức đứng phắt dậy, mặt không giấu nổi

sự kích động và nụ cười khinh bỉ. “Trời ạ, lại có chuyện như thế này nữa cơ
đấy!” La nhị phu nhân mừng như nhặt được mấy trăm lạng bạc.

Hôm nay vốn là ngày vui nhất của lão thái thái và đại phu nhân, thứ

nhất có thể khoe khoang cuộc sống ung dung, vinh hiển của mình, thứ hai là
thể hiện được tài năng và bản lĩnh của dòng họ trước mặt mọi người. Nhưng
mọi người trong phòng lại nhìn đại phu nhân với ánh mắt kỳ lạ, họ còn ghé
tai thì thầm to nhỏ với nụ cười rất lạ, nếu đại phu nhân không bình tĩnh thì
chắc chắn cũng thấy lo lắng, thấp thỏm.

Bỗng có nha hoàn bẩm báo rằng bên ngoài có người tìm đại lão gia,

bọn chúng đã tìm khắp cả viện mà không thấy bóng dáng ngài đâu nên mới
đến hoa viên tìm đại phu nhân để xin chỉ thị.

“Sao lão gia lại không có ở đây? Đã đến thư phòng tìm chưa?” Đại phu

nhân hỏi.

“Tìm rồi ạ.”

Đại phu nhân trầm mặc giây lát rồi hỏi: ‘Chỗ ở của gánh hát Đức Âm

liệu đã tìm chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.