TỨ QUÝ CẨM - Trang 580

Đây là hành động thường thấy của một đứa trẻ chịu ấm ức. Mặc dù A

Vụ nhận thức rõ trong cuộc đời này Thôi Thị mới chính là mẹ nàng, nhưng
nàng vẫn nhớ da diết Trưởng Công chúa Phúc Huệ, trong sâu thẳm trái tim
nàng chỉ có một người mẹ mà thôi. Thôi Thị có tốt thế nào thì cũng chỉ là
một người mẹ trên danh nghĩa, nàng sẽ báo đáp, sẽ kính yêu, sẽ bảo vệ,
nhưng không có tình cảm như máu mủ ruột rà. Hơn nữa, Thôi Thị cũng
không thể an ủi tâm hồn cô đơn của nàng.

Trưởng Công chúa Phúc Huệ cho dù cực kỳ ghét nàng, A Vụ vừa đau

lòng vừa không dám nhận mẹ, nhưng tình cảm của nàng dành cho bà chưa
bao giờ thay đổi.

Một lát sau, Tử Trụy bước vào mời A Vụ dùng bữa trưa. A Vụ liền

đứng dậy, ánh mắt trở nên kiên định, nàng lại biến thành lục cô nương thông
minh, nhanh nhẹn.

Tử Trụy thấy khóe mắt của A Vụ vẫn còn vương lệ nhưng thấy cô chủ

không nói gì nên thị cũng không dám hỏi, chỉ vội đi lấy nước, sai tiểu nha
hoàn mang khăn đến hầu hạ cô chủ rửa mặt.

Vài ngày nữa là đến Tết Đoan Ngọ.

Bắt đầu từ mùng Một, ở đầm Cảnh Minh phía đông nam kinh thành

ngày nào cũng có cuộc đua thuyền rồng, người đến xem đông đúc, náo nhiệt
đến tận mùng Năm.

Thời điểm này hằng năm là khoảng thời gian mà tiểu thư quý tộc như

Vinh Ngũ cảm thấy rất vui vẻ, vì cô ta có thể danh chính ngôn thuận gọi bạn
bè ra ngoài chơi, đi xem thuyền rồng, nô đùa vui vẻ, tuy nhiên ba vị cô
nương ở phủ An Quốc Công lại chẳng muốn ra ngoài chơi chút nào.

Cha Vinh Ngũ thì làm chuyện xấu xa, mặc dù không phải chịu phạt

nhưng dư luận cũng đã làm ông bẽ mặt, khiến cho Vinh Ngũ có phải đi đâu
ra ngoài cũng không dám ngẩng mặt lên, thế nên cô ta mới không muốn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.