TỨ QUÝ CẨM - Trang 579

nhưng cũng may là nàng không trực tiếp dính vào những vụ bẩn thỉu. Nhưng
năm đó, chính nàng đã bảo tiểu nha hoàn tạo điều kiện cho Vương di nương
dạo chơi ở vườn hoa nên mới có chuyện nhị lão gia ức hiếp Vương Thị.

Cha mẹ mềm yếu thì con gái phải mạnh mẽ. Nhớ hồi xưa, Quận chúa

Khang Ninh luôn có phẩm hạnh cao sang như lan ngọc, đâu phải lo lắng
những chuyện vụn vặt thế này? Thực ra đó là vì mẹ nàng cực kỳ bảo vệ
nàng nên nàng mới có trái tim từ bi, tâm can trong sáng như pha lê, tính kiêu
ngạo như ngọc vỡ.

Nhớ hồi đó, vì bị lão thái thái bắt ép nên A Vụ mới dập đầu xin lỗi

Vinh Tứ, nếu đổi lại là Quận chúa Khang Ninh, e rằng nàng thà chết chứ
nhất quyết không chịu nhục, không phải vì nàng không trân quý tính mạng
mà vì những người có huyết thống hoàng tộc thì luôn có lòng tự trọng cao,
đôi khi thà mất đầu chứ không chịu quỳ gối.

Hồi nhỏ đọc sách, nàng được biết về sự tích các sĩ tộc Cao Môn thời

Ngụy Tấn Nam Bắc Triều và vô cùng ngưỡng mộ khí cốt ngạo nghễ của họ.
Nàng thấy phải làm người mong manh dễ vỡ như chiếc bình thủy tinh kia thì
mới không oan uổng người con gái cao quý như nàng đến với thế giới phàm
tục này. Nhưng bây giờ, vì Vinh tam gia và Thôi Thị mà đầu gối và cổ của A
Vụ như bị hòn đá tảng đè lên, nửa đêm tỉnh dậy trằn trọc không thể ngủ
ngon giấc.

Với một quận chúa từ nhỏ đã yếu ớt, luôn phải sống trong đau đớn

bệnh tật thì chỉ tính riêng việc đó đã khiến nàng không thể chịu nổi rồi. Tuy
nhiên, A Vụ giờ đã hiểu biết hơn, nàng không còn trằn trọc, băn khoăn vì
những chuyện thế này nữa. Bản thân nàng cũng không biết đó là việc tốt hay
xấu. Dù sao thì đâm lao cũng phải theo lao thôi.

Những giọt nước mắt nóng hổi từ khóe mắt rơi ra, nhưng nàng không

lau, chỉ co rúm lại như một đứa trẻ phạm lỗi, luôn miệng gọi: “Mẹ...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.