TỨ QUÝ CẨM - Trang 610

Vinh Ngũ bỗng cảm thấy thật mệt mỏi.

Đại phu nhân vội vàng an ủi: “Được rồi, chúng ta không nói nữa, hôm

nay xảy ra chuyện này, sau này con hãy cứng rắn lên, đừng để người khác
bắt nạt. Chuyện của cha con, lão thái thái nhất định sẽ nói rõ sự tình với
Hoàng hậu nương nương, mẹ cũng sẽ có cách, con không cần phải lo.” Bà
vuốt tóc Vinh Ngũ đầy yêu thương: “Ôi chao, đều tại cha con chẳng ra sao!”

Vinh Ngũ chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.

Hồi lâu, đại phu nhân bỗng hỏi: “Con nói xem, chuyện này có phải là

do tam phòng sắp xếp giúp con tiện nhân đó không? Sao không xảy ra sớm,
không xảy ra muộn, mà đúng lúc bọn họ trở về thì cha con lại gây ra
chuyện?” Đại phu nhân cũng bắt đầu hiểu ra vấn đề.

Vinh Ngũ tròn mắt, có vẻ cũng đồng ý với ý kiến của mẹ.

“Đồ bỉ ổi đáng chết, mẹ sẽ không tha cho hắn đâu!” Đại phu nhân gầm

lên. “Con đi nghỉ trước đi, mẹ đến phòng lão thái thái một lát.”

Lúc này, nhị phu nhân Dương Thị đang cười thỏa mãn trong phòng, bị

đại phu nhân chèn ép bao nhiêu năm, cuối cùng bà cũng được hả lòng hả dạ.
Đại lão gia là thế tử, đại phu nhân lại xuất thân danh giá nên vừa về phủ đã
được nắm quyền quản lý. Mấy năm qua, đừng nói đến một chén trà gừng,
ngay cả bát canh cặn, bà ta cũng không được chia phần. So với tam phòng,
nhị phu nhân còn hận đại phòng hơn nhiều, nhưng không thể vạch áo cho
người xem lưng nên khi đối phó với tam phòng thì họ có vẻ rất đồng lòng
nhưng thực chất lại ngấm ngầm chống đối lẫn nhau.

Nhị phu nhân đẩy vai nhị lão gia lúc này đang ngâm nga hát, nói nhỏ:

“Lần này đại bá bị tước phong hiệu, cha và lão thái thái muốn xin sắc phong
lại cho bá ấy e cũng phải mất nhiều năm, mà chưa chắc Thánh thượng đã
phê chuẩn. Ngài cũng là con chính thất, đại bá đã làm mất lòng Thánh
thượng nên chắc không có chuyện trao phủ này cho bá ấy đâu, hay là ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.