TỨ QUÝ CẨM - Trang 647

A Vụ mở ra xem, đó là cuốn Xuyên Sơn tập bản chép tay, bút tích là

của Đường Âm.

Lông mi A Vụ chợt rung rung, nàng ngẩng đầu nhìn Đường Âm, nói:

“Cảm ơn!”

Bọn họ đều là người thông minh, tâm ý tương thông, A Vụ không

muốn vì chuyện này mà phá hỏng tình bạn giữa họ nên đắn đo giây lát mới
lên tiếng: “Muội…”

A Vụ chưa kịp thốt ra câu nào, Đường Âm đã ngắt lời: “A Vật, thực ra

nếu ca ca của ta chưa đính hôn, ta rất muốn muội được gả vào nhà ta.”

Mặt A Vụ bỗng đỏ bừng. Đại cô nương Đường Âm này đúng là chuyện

gì cũng dám nói.

“Âm tỷ tỷ”. A Vụ ngăn Đường Âm lại. “Âm tỷ tỷ, muội và Đường nhị

gia không có gì cả, hôm nay nếu tỷ tỷ không mang sách này tới thì muội
cũng chẳng biết gì.”

Lời của A Vụ nửa thật nửa giả. Lần trước, trong cuộc đua thuyền rồng

Tết Đoan Ngọ họ đã gặp mặt nhau, Đường Tú Cẩn bỗng nhiên nhắc
đến Xuyên Sơn tập khiến A Vụ nhận ra điều gì đó khác lạ. Cũng chẳng phải
là nàng đa tình, mà thực ra sau lễ hoa đăng năm đó, Đường Tú Cẩn hứa một
tháng sau sẽ cho nàng mượn đọc, nhưng sau đó lại không thấy nói gì, A Vụ
cho rằng chàng quên mất, nhưng sau nhiều năm như vậy mà chàng đột nhiên
nhắc đến, điều đó khiến cho người khác khó tránh khỏi nghi ngờ.

Hôm nay, Đường Âm mang đến cho nàng cuốn chép tay, có thể thấy tỷ

ấy cũng cảm nhận được và muốn ngăn cản trước chuyện qua lại ngấm ngầm
giữa họ.

Đường Âm biết mình hành động khá tùy tiện, vì sau khi A Vụ về kinh

cũng chỉ gặp mặt ca ca của nàng có một lần, mà lúc ấy nàng cũng có mặt ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.