TỨ QUÝ CẨM - Trang 701

nếu hôm đó huynh ấy không cứu tỷ thì tỷ cũng sẽ không rơi vào tình cảnh
như bây giờ, tình hình nhà muội hiện giờ lại như vậy, huynh ấy cũng không
muốn liên lụy đến tỷ...”

“Cái gì mà không muốn liên lụy đến ta, tối qua hắn còn mặt dày lẻn vào

khuê phòng của ta, uy hiếp ta không được phép lấy người khác mà!” Đường
Âm nói to, gương mặt đỏ hồng, xán lạn như ánh chiều tà.

Lần này thì đến lượt người “tính toán như thần” như A Vụ cũng ngẩn

tò te.

Vinh Ngân đang làm gì vậy? Dám trèo tường lẻn vào khuê phòng nhà

người ta, nếu bị bắt thì khác gì đạo tặc hái hoa, vậy mà còn dám uy hiếp
Đường Âm không được lấy người khác, đúng là kẻ thành sự không có, bại
sự có dư! A Vụ lần này có vắt óc suy nghĩ thì cũng không thể nào đoán được
trong tình yêu nam nữ lại có thể làm ra những chuyện trái với phép tắc thông
thường như vậy.

“Huynh ấy, huynh ấy...” A Vụ chỉ thốt ra được hai chữ này, còn trong

đầu nàng thì đang xuất hiện một hàng chữ chạy qua như ngựa phi. “Vinh
Ngân lại có thể to gan như thế ư?” Thế nên, A Vụ dứt khoát cho rằng cái
đầu của Vinh Ngân không hề chứa não.

Nhưng A Vụ nào có hiểu được những điều thú vị đến bất thường trong

tình yêu.

Sau đó, Đường Âm ấp a ấp úng nói: “Hắn còn cướp cả hầu bao ta hay

mang bên mình, muội bảo hắn trả lại cho ta.”

Được thôi, mặc dù A Vụ không hiểu sự ngoằn ngoèo trong quan hệ

nam nữ, nhưng lại là người thành thạo trong việc phân tích kết quả, do đó
nàng nói: “Tẩu tẩu, ca ca của muội cướp đồ của tỷ sao có thể trả lại được?
Đợi sau này hai người thành thân rồi thì tỷ tự hỏi huynh ấy nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.