TỨ QUÝ CẨM - Trang 710

Thấy Đường Âm sốt ruột như vậy, A Vụ định trêu chọc tỷ ấy một chút

nhưng lại thôi. “Đường nhị ca đã đồng ý thử xem sao rồi”

Đường Âm vui mừng reo lên: “A Vật, Vinh nhị ca nói quả không sai,

cái miệng của muội đúng là làm người chết sống lại, chẳng bù cho ta nói với
huynh ấy vã bọt mép, khóc gào đủ kiểu mà vẫn không có tác dụng.”

A Vụ thầm nghĩ: Thật phí lời, đấy là chưa được phép của cha, mình

còn chưa giở tuyệt chiêu đâu đấy!

“À, nhị ca của muội đến đón muội và bá mẫu, đang ở bên ngoài vườn

đấy.” Mặt của Đường Âm bỗng đỏ ửng lên.

Lúc này, A Vụ mới nhớ đến Thôi Thị. “Mẹ muội giờ đang ở đâu?”

“Đừng lo, thím họ của tỷ hôm nay cũng đến nên đã dẫn mẹ muội đi dạo

trong vườn rồi.” Đường Âm nở nụ cười giảo hoạt rồi đẩy A Vụ đi tìm Vinh
Ngân, còn bản thân nàng ta thì tránh đi. Nếu bị Đường Tú Cẩn bắt gặp hai
người bọn họ gặp riêng nhau thì phiền phức to.

Bước ra khỏi cổng, A Vụ đã nhìn thấy Vinh Ngân đang đứng đợi bên

ngoài với gương mặt lo lắng, thấy A Vụ xuất hiện, chàng vội bước đến, nở
nụ cười pha chút ngại ngùng.

A Vụ giờ không mắc lừa nhị ca nữa, xem ra Vinh Ngân lăn lộn trên

giang hồ vài năm cũng đã học được chiêu “giả heo ăn thịt hổ” rồi.

“A Vật, thế nào rồi, Tú Cẩn huynh có đồng ý khuyên nhủ giúp

không?” 

Đối với Vinh Ngân, A Vụ lại không tốt bụng được như với Đường Âm,

thế nên lạnh lùng bảo: “Chưa, muội chẳng phải là gì của người ta, huynh ấy
sao phải nghe lời muội chứ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.