TỨ QUÝ CẨM - Trang 774

Tối nay trôi qua rất yên tĩnh, hài hòa, hai vị chủ tử đều rất hài lòng.

Điều khiến A Vụ bất ngờ là tối hôm đó nàng ngủ rất ngon, đến nỗi

giọng Mai Ảnh từ ngoài tấm bình phong nói vọng vào mà nàng vẫn còn
đang chìm trong giấc mộng. 

Bên trong phát ra tiếng “ừm”, Mai Ảnh, Mai Mộng cùng hai hàng nha

hoàn lần lượt bước vào, một người bên phải, một người bên trái vén màn
lên. Sở Mậu đã ngồi dậy, ánh mắt quét qua A Vụ đang nằm ngủ say bên
ngoài.

Trong quy định nằm ngủ của phu thê triều Đại Hà, chồng nằm trong, vợ

nằm ngoài, nếu buổi tối chồng có nhu cầu uống nước hoặc gì đó, người làm
vợ sẽ đứng dậy rót nước pha trà, như vậy sẽ tiện hơn. Thêm nữa, nếu bọn
đầu trộm đuôi cướp hoặc kẻ giết người đột nhập vào phòng, tay gươm tay
đao thì người bị hại đầu tiên là cái mạng không đáng giá của người phụ nữ.
Trong hoàng tộc cũng có quy định này. Thế nên A Vụ vô tình đã chắn lối ra
của Sở Mậu, mà một vị thân vương như Sở Mậu đương nhiên không thể làm
cái việc mất mặt là bước qua người vợ, mà đi vòng xuống cuối giường để
bước xuống cũng không ra thể thống gì.

Mai Ảnh hầu hạ Sở Mậu đã tám năm, từ năm mười hai tuổi đã ở bên

cạnh hắn, năm nay thị đã hai mươi tuổi, mặc dù A Vụ thấy thị chỉ khoảng
mười lăm, mười sáu tuổi, nhưng thực sự thị đã là lão cô nương rồi. Tâm tư
của lão cô nương này rất nhanh nhạy, hiểu rõ từng ánh mắt của chủ tử. Cô
cầm chiếc chuông vàng đã chuẩn bị sẵn trong tay, đặt ngay bên tai Kỳ
Vương phi.

Mai Ảnh ngẩng đầu nhìn Sở Mậu, thấy chủ nhân không phản đối.

Tinh tinh tinh, tiếng ồn giống như tiếng gọi hồn vang lên bên tai A Vụ,

khiến nàng sợ đến nỗi lập tức ngồi phắt dậy. “Chuyện gì thế?”

“Bẩm Vương phi, đã đến lúc thức dậy rồi ạ.” Mai Ảnh cúi đầu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.